Hoắc Quang đột nhiên vội vàng chạy vào thư phòng sư phụ, chẳng nói gì tay run run kích động mở ra cái bọc, lấy ra khối vàng thiên nhiên, trên đó khảm ngọc thạch màu trắng, chất vàng có vẻ rất thuần, bạch ngọc bao bọc bên trong dưới ánh nến phát tán hào quang lóng lánh. Vân Lang bật cười vỗ thứ bảo bối này:” Hiếm có!” Hoắc Quang chỉ bạch ngọc:” Sư phụ nhìn kỹ xem.” Vân Lang cúi đầu xuống, phát hiện giữa bạch ngọc hơi tối, lắc đầu:” Quả nhiên không thập toàn thập mỹ.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.