Vân Triết không hiểu Tào Tín nói cái gì, nhưng nó không coi Lam Điền là kẻ địch, cho dù hai đứa cứ đánh nhau suốt, cho dù mình thua nhiều hơn thắng, nhưng Lam Điền cũng chia cho nó rất nhiều món ăn ngon. Nghĩ tới cái tốt của Lam Điền, Vân Triết tức thì quên chuyện địch ta, nó chỉ muốn trời mau mau tối, ngày mai mau mau tới, có bộ thiết giáp này nó không sợ Lam Điền nữa. Tào Tin về phòng mình rồi đóng cửa lại. Trong tất cả những đứa bé học ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.