Hoắc Quang cưỡi trên lưng Đại Vương từ trên lầu đi xuống, Đại Vương lăn ra đất khiến nó bị ngã theo, nó nhanh nhẹn bò dậy đi tới bên Vân Lang cùng nhìn Vân Âm:” Sư phụ, sư muội cứ ngủ suốt, là con sâu lười.” Nói thế cũng là vì nó hâm mộ sư muội, muốn ăn là ăn, muốn ngủ là ngủ, lại còn không phải đọc rất nhiều sách giống như nó. Vân Lang cởi áo choàng cho Hoắc Quang, hai cái cúc làm bằng trân châu không biết rơi đâu mất rồi, mép áo phanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.