Chiều tối buông xuống, nhà nhà mới lên đèn, không khí vẫn còn oi nóng, làm Hoắc Quang chẳng có tâm tình chơi đùa ở trong thời gian mỹ hảo này. Ánh mắt nó thi thoảng nhìn vào lồng chứa toàn sâu, những cái kén trong đó không dày như kén tằm, rất mỏng manh, cái hình tam giác, cái hình tròn ... Vân Âm vụng về chơi đàn Tần tranh, thật khó nói là khúc gì, hình như là Cao sơn lưu thủy …? Đại sư nương mà đàn Cao sơn lưu thủy thì Hoắc Quang nghe một cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.