Hà Sầu Hữu nằm dựa vào gối cao, Vân Âm đút cho từng thìa cháo, nghe tiếng kêu gào đau đớn bên ngoài, cau mày:” Nghe không giống tiếng Hoắc Quang, nha đầu, ngươi thực sự thả mao lạt tử vào cổ áo Hoắc Quang rồi chứ?” Vân Âm lắc đầu, làm bộ sợ sệt:” Cháu không dám, chỉ dấu mao lạt tử vào cổ áo Tiểu Quang, huynh ấy mỗi ngày đều thay áo, nhất định là trúng chiêu. Có phải huynh ấy tới tìm cháu tính sổ không, vì quần áo của huynh ấy chỉ có cháu mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.