Vân Lang cúi người vốc một nắm mạch đưa bên mép con ngựa du xuân, mặc dù lúa mạch bốc ra mùi cháy khét lẹt, ngựa du xuân vẫn rất thích, đưa cái miệng lớn tới liếm mấy cái là hết sạch, còn dùng đầu húc Vân Lang, muốn y lấy thêm. Chiến mã không ăn thức ăn ngoài chủ nhân và mã phu đưa, điều này thể hiện càng rõ ở ngựa du xuân. Tào Tương tặc lưỡi:” Dù ngựa hay hổ ở cạnh cạnh ngươi lâu đều trở nên thông minh, nhưng vừa rồi ngươi thả một đám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.