Tả Ngô khẽ lắc đầu, giọng trầm ấm mang chút buồn bã tang thương rất có sức hút:” Âm thanh quê hương hủy hoại tâm can, nghe khiến ruột gan đứt đoạn. Năm xưa Hạng Vũ bị vây ở Cai Hạ, mấy khúc nhạc quê khiến quân Sở rối loạn, nay Đại át thị cần trái tim trong suốt mới tránh được mê loạn.” Lưu Lăng tắt nở nụ cười sáng lạn, đôi máy đẹp hơi nhíu lại:” Chẳng lẽ tiên sinh nhìn ra điều gì bất ổn hay sao?” Tả Ngô chắp tay:” Thiền vu ngồi trước, Đại át...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.