Bốn vị gia chủ, bốn vị hầu gia trứ danh của Đại Hán, lưng dựa núi xanh, mặt nhìn sông nhỏ, đốt một đống lửa, bắc một cái nồi, ăn món canh hầm mỗi lần cho vào miệng là phải nhăn mặt, vẫn nói cười luôn mồm, chẳng biết nói cái gì, cứ mở mồm ra nói là được, chả phải cố kỵ ... Lúc tiêu khiển có hảo hữu, nói gì cũng giống ca hát. Cuộc sống, đôi khi đừng quá nghiêm túc, nghiêm túc quá cuộc sống biến thành công tác rồi. Trưởng thành thành công tác, thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.