Lưu Cư không hiểu gì hết, tâm trạng của hắn rất khó chịu, hoa cải trước mắt mỹ lệ vô cùng hắn không có tâm tư thưởng thức, hôm nay là ngày trọng đại, văn võ toàn triều đều đi chúc mừng, chỉ có hắn chết dí ở cái nơi hoang vắng này... Tiểu hoạn quan Phan Ngũ bê một cái khay gỗ từ ngoài đi vào, bên trên có bát cơm trắng và canh thịt trâu nóng hôi hổi cùng đĩa rau xanh:” Điện hạ, ăn cơm thôi.” Lưu Cư không có tâm trạng ăn uống:” Phan Ngũ, ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.