Đông Phương Sóc nghe thế không chịu nổi con lừa chậm chạp nữa, hai chân chạm đất, con lừa đi qua háng hắn, hắn chạy vội lên đinh, xoa xoa tay:” Mau cho một chén nóng ấm người.” Vân Lang nhìn vóc người cao ráo mà gầy gò của hắn:” Đã ăn sáng chưa?” “ Hôm qua sương xuống, ngồi uống rượu ngắm tới tận khi trời sáng, đồ lão bà chuẩn bị ăn hết rồi, sáng không đành lòng để nàng dậy sớm vất vả, nên nhịn đói tới đây ăn.” “ Vậy thì uống ít trà nóng, ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.