Vân Lang uống rượu vào rất phiền toái, cho dù hơi men làm y thân thể y lảo đảo lưỡi y không lưu loát, đầu óc lại tỉnh táo vô cùng, thậm chí còn tỉnh táo hơn thường ngày. Hành động mỗi người trong tầm mắt đều nhìn rõ ràng, y thậm chí nghe ra được bọn họ nói gì qua những câu lắp ba lắp bắp kia. Thân là chủ nhân, Vân Lang dù có mệt mỏi đến mấy cũng không thể rời bàn tiệc. A Kiều sai người mang tới một sọt đài sen, thứ này nhắm rượu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.