Lý Cảm lặng lẽ đứng trong bóng tối giương cung, mỗi đốm lửa lóe lên là một mũi tên bắn ra, sau đó có tiếng thét lớn truyền tới. Hoắc Khứ Bệnh dửng dưng chắp tay sau lưng đếm:” A Cảm, trượt một rồi nhé.” Tào Tương chép miệng:” Hơi ít.” Vân Lang cười:” Thế là nhiều rồi đấy, người Hung Nô không giỏi bởi lội, thêm vào lòng sông hẹp, chừng đó là không ít, chắc tầm hai mươi đi.” Tạ Ninh hào hứng lắm:” Tư mã thần cơ diệu toán, chỉ là không biết có thể tiếp tục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.