Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1033


Anh ta biết bộ phận tài vụ tăng ca nhưng không ngờ cô ấy lại làm việc đến muộn như thế.


Tối nay anh ta đến phòng tập thể hình, tập đến tận bây giờ mới về, nhìn thấy lửa cháy trên lầu thì suy nghĩ đầu tiên chính là Bạch Thư Hân ở trên đó.


Anh ta hoàn toàn không có đủ thời gian để suy nghĩ, trực tiếp lao vụt vào trong. Thời điểm đó lửa đã lan sang nhà kế bên, đội cứu hỏa đang cố gắng dập tắt ngọn lửa.


Anh ta chỉ kịp trùm một cái áo ướt đã lao vọt vào nhưng tìm khắp nơi một lượt vẫn không tìm thấy bóng dáng cô ấy đâu thì anh ta mới khẽ thở phào.


Đội cứu hỏa không có đủ người nhưng bên trong vẫn còn ba người mắc kẹt nên anh ta cũng không rời khỏi đó mà nhanh chóng tham gia vào hỗ trợ. “Vết thương của anh.”


“Mấy vết thương nhỏ đó có là gì đâu, chỉ cần em bình an vô sự là được rồi.”


Vừa dứt lời thì cả người anh ta bỗng nhiên đè nặng lên người Bạch Thư Hân, ngất xỉu. Mỗi lần thấy máu thì anh ta lại bắt đầu choáng váng.


Bây giờ dây thần kinh trong người đều được thả lỏng, anh ta nhìn thấy cánh tay bị thuông của mình thì cuối cùng không thể gắng gượng thêm được nữa, lăn ra ngất xỉu.


Cặp vợ chồng đó đã qua đời, nghe nói bọn họ có thể thoát được nhưng người chồng sống chết không chịu chấp nhận, chỉ cần anh ta nói mình sẽ không ly hôn nữa, dù đó chỉ là lời nói dối trong phút chốc thì người vợ đó đã không giữ chặt lấy anh ta như thế.


Nhưng có vẻ anh ta đã ăn nhầm quả ngoan cổ, nhất quyết phải ly hôn nên người vợ cứ ôm chặt lấy anh ta không chịu chạy khỏi ra biển lửa.


Hai người cháy thành tro bụi rồi vẫn còn ôm chặt lấy nhau không buông.


Người đàn ông liều mạng chạy ra ngoài nhưng người vợ đã dùng mọi cách để ôm chặt lấy anh ta.


Thế cũng xem như là không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng chết… Lại có thể đi cùng nhau xuống suối vàng.


Nếu bên nhà chồng nghĩ thoảng hơn một chút, không cổ hủ với tư tưởng trọng nam khinh nữ đó thì chuyện đáng buồn này đã không xảy ra rồi.


Đáng thương nhất chính là con gái hai người, cô bé bị bỏng trên diện rộng và đang nằm trong bệnh viện để làm phẫu thuật ghép da.


Tiền làm phẫu thuật được mọi người hỗ trợ gom góp lại.


Bạch Thư Hân ngồi trông chừng bên cạnh giường bệnh của Ôn Ngụy Phong, đến bây giờ anh ta vẫn còn hôn mê bất tỉnh.


Người thì chẳng làm sao cả nhưng cánh tay thì lại thê thảm đáng thương, chẳng có chỗ nào lành lặn, máu thịt bê bết trông rợn cả người.


Bác sĩ đã xử lý vết thương, Bạch Thư Hân đứng nhìn mà đau nhói lòng.


Đội cứu hỏa đích thân đến gửi lời cảm ơn, Ôn Ngụy Phong đã giúp đỡ họ rất nhiều.


Bọn họ là được điều tới trong tình huống khẩn cấp nên không thể điều động đủ người, đội khác vẫn chưa kịp tới để hỗ trợ.


Tất cả mọi người đều lo bỏ chạy để giữ mạng, chỉ có mỗi mình Ôn Ngụy Phong ở lại hỗ trợ cứu người, khi nhìn thấy đứa nhỏ anh ta đã lao vội vào bên trong không hề do dự.


Những người khác trong đội cứu hỏa vẫn còn chần chừ vì ngọn lửa quá lớn, không ngờ là Ôn Ngụy Phong lại là người lao vào. “Chắc là anh ấy yêu cô lắm, anh ta cứ ở trong nhà cô tìm kiếm một lúc lâu, sau khi chắc chắn cô không có trong nhà anh ta mới chịu ra ngoài.”


Đội trưởng đội cứu hỏa nói, những lời đó như tiếng chuông gõ vang trong lòng Bạch Thư Hân.


Chắc là anh ấy yêu cô lắm…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK