Anh ta nhướng mày, nhìn đứa em trai không ai biết đến của mình.
Anh ta thật sự đã coi thường anh rồi, để anh ẩn núp lâu như vậy, thế mà lại trở nên lớn mạnh đến thế.
Bề ngoài là giả, ngoan ngoãn cũng là giả.
Anh chính là con thú hoang dã nhất, ngụy trang đến hôm nay, là để cho kẻ thù một nhát chí mạng.
Anh ta nheo đôi mắt diều hâu hẹp dài lại, nói: “Chú Ba nói thế là có ý gì, tôi phải cẩn thận đề phòng kẻo lại lật thuyền trong cống ngầm, bị kẻ tiểu nhân giãm lên đầu”
“Anh cả có tin vào nhân quả báo ứng không?”
Anh nhàn nhạt nhìn sang, ánh mắt giống như nước biển trong đêm lạnh, không có gió cũng chẳng có sóng, phẳng lặng như mặt gương.
Nhưng đẳng sau mặt gương lại ẩn giấu sóng trào mãnh liệt, vô cùng nguy hiểm.
Cố Triệt nghe thế thì nheo mắt lại, trong lòng có dự cảm chẳng lành, nhưng cũng không dám khẳng định.
“Tôi không tin nhân quả báo ứng gì cả, ngược lại tôi tin vào định mệnh. Đã định sẵn là của chú thì sẽ là của chú, không phải của chú thì cưỡng cầu cũng không được. Chú với tôi là anh em, nhưng anh em ruột cũng phải tính toán cho rõ ràng”
“Yên tâm đi, em với anh cả sẽ lần lượt tính rõ ràng mà. Không còn sớm nữa, vợ chưa cưới của em không thích trên người em có mùi rượu, rượu này em không uống nữa. Anh cả cũng ngủ sớm đi, ngủ ngon”
Cố Gia Huy đứng dậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
Ý cười đó, không vào được đáy mắt.
Cố Triệt nhìn hướng Cố Gia Huy rời đi, đôi mắt diều hâu lập tức trở nên hung ác nham hiểm.
Âm thầm nằm chặt nắm đấm.
Ngày hôm sau, mọi người lần lượt rời khỏi nhà cũ, sau khi đưa Hứa Minh Tâm về trường, Cố Gia Huy cũng đến tập đoàn, không ngờ Trịnh Hoa lại đến nữa.
Lần này lại còn mang theo cả hợp đồng mà anh mong muốn đã lâu.
Trịnh Hoa đưa ra một yêu cầu, buổi tối đi uống với cô ta một ly, nếu vui vẻ uống thì hợ đồng dễ nói rồi.
Cô ta tin răng Cố Gia Huy là một doanh nhân thông minh, nhất định sẽ không bỏ lỡ đơn hàng lớn này.
Cô ta đoán không sai, quả thật Cố Gia Huy không có cách nào để từ bỏ cả. Điều kiện này rất hấp dẫn, nhưng anh cũng là một kẻ khó đối phó đấy.
Buổi tối, Hứa Minh Tâm đợi tới khoảng 12 giờ, mới nghe được tiếng còi xe hơi quen thuộc ở ngoài cửa.
Cô nhanh chóng chạy tới mở cửa, lại không biết là Cố Gia Huy trở về cùng Khương Tuấn, vậy mà lại có thêm cả Trịnh Hoa.
Khương Tuấn đỡ Cố Gia Huy đã uống say, mà phía sau còn có Trịnh Hoa nhíu chặt mày đi theo.
Cô không nhịn được có chút buồn bực, sao Trịnh Hoa cũng tới đây.
Trong lòng Trịnh Hoa cũng nổi trận lôi đình.
Cô ta vì dẫn Cố Gia Huy mắc câu, không màng tới sự phản đối của ông nội, lén lút lấy con dấu của ông nội, lấy hợp đồng ra.
Cô ta bỏ thuốc và rượu, muốn gạo nấu thành cơm, sau đó lại cưỡng hôn.
Không ngờ người đàn ông Cố Gia Huy này lại cực kỳ gian xảo, cho Khương Tuấn canh giữ ở bên ngoài, một khi có gió thổi cỏ lay là lập tức vọt vào, khiến cô ta không có cách nào tạo ra bầu không khí lãng mạn.