Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 325


“Nhưng từ trước tới nay tôi chưa từng thấy anh ba tôi để ý tới một người nào như thế đâu, lúc đầu khi bố tôi gọi điện cho tôi nói là anh ba đính hôn rồi tôi còn không tin nữa kìa. Không ngờ rằng vậy mà lại là sự thật, khi đó tôi còn đang nghĩ đến tột cùng là con gái nhà ai có mắt như mù mà lại vừa ý với anh ba tôi. Xin hỏi thị lực của cậu có bình thường không? Tôi có thể giúp cậu kiểm tra độ cận thị miễn phí!”


“Bình thường bình thường! Hơn nữa cậu cũng không thể nói như thế được, anh ba cậu bây giờ không phải rất tốt sao?”


“Bây giờ đúng thật là rất tốt, nhưng mà khi cậu và anh ấy đính hôn thì bộ dạng của anh ấy vẫn còn thế kia! Tôi thật sự không thể không bái phục năng lực thừa nhận của cậu! Vẻ ngoài của anh ấy thế nào tôi đều có thể tiếp nhận được, nhưng mà để một người ngoài như cậu tiếp nhận anh ấy, vậy thì từ nay về sau hai người phải chung chăn chung gối, chồng mình mà có bộ dạng như thế thật sự là rất khó thừa nhận nổi. Vì thế nên tôi mới cảm thấy anh ba của tôi đối xử tốt với cậu là chuyện anh ấy nên làm!”


Dáng vẻ Cố Yên đi đường phóng khoáng, không hề giống với một cô gái chút nào.


Dù sao thì cô ấy cũng ở chung với một đám đàn ông từ năm này sang tháng nọ, vì thế nên cũng giống như một tên đàn ông.


Năm đó ông cụ Cố muốn có một đứa con gái, nhưng vẫn luôn muốn mà không được, cuối cùng ông cụ chỉ có thể nhận một đứa con nuôi để thỏa mãn mong ước của bản thân.


Nhưng bây giờ thì lại ngược lại, một nhà bốn đứa con trai!


“Dù sao thì bây giờ cũng đều đã qua cả rồi, thật ra tôi có một vấn đề khá là riêng tư muốn hỏi cậu một chút!”


Hứa Minh Tâm nhìn ngó bốn phía, sau khi xác định là không có người nào nghe lén thì mới thật cẩn thận mà nói.


“Câu hỏi gì thế?”


“Xin hỏi cậu… đàn ông mà không cứng thì có thể trị được không?”


Khụ khụ…


Cố Yên không ngờ rằng Hứa Minh Tâm vậy mà lại hỏi một câu hỏi tế nhị thế này, thiếu chút nữa đã bị chính nước miếng của mình làm cho sặc chết.


“Cậu không sao chứ?”


Hứa Minh Tâm vội vàng rót cho cô ấy một cốc nước, còn không ngừng vỗ lưng giúp cô ấy nữa.


“Người trong câu hỏi của cậu… tôi có quen biết không?”


Cố Yên hơi nhướng mày hỏi lại.


Hứa Minh Tâm sợ bị cô ấy nhìn thấu nên vội vàng trốn tránh ánh mắt của cô ấy, liên tục xua tay nói: “Cậu…cậu không quen đâu! Đây là nỗi khổ não của một người bạn của tôi, cô ấy nhờ tôi tìm bác sĩ giúp cô ấy.”


“Ô? Là thế sao? Có triệu chứng cụ thể gì không? Làm thế nào mà cô ấy biết được?”


Cố Yên cũng không vạch trần cô, năm nay cô ấy đã hai mươi sáu tuổi rồi, tuổi tác lớn hơn Hứa Minh Tâm nhiều, mà những chuyện và con người từng gặp qua cũng rất nhiều.


Chút kĩ xảo diễn xuất vụng về của cô, trong mắt cô ấy căn bản là không đủ xem.


Cô ấy đã đoán ra là Cố Gia Huy, chỉ là trong lòng vẫn còn vô cùng bất ngờ và nghi hoặc.


Anh ba cô ấy cao lớn khỏe mạnh như vậy, không giống người có bệnh không tiện nói ra nha!


“Chỉ là… mỗi ngày bọn họ đều ngủ chung với nhau, nhưng giữa hai người lại chẳng xảy ra chuyện gì cả. Lại có một lần ngoài ý muốn, người đàn ông đó bị người khác bỏ thuốc, cô gái thì muốn giải quyết giúp anh ta nhưng người đàn ông lại không chịu, vậy mà lại từ chối cô ấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK