Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1160


“Đừng tức giận, anh đùa thôi.”


Thiện Ngôn lập tức thu lại nụ cười, nghiêm túc trở “Dậy tắm đi, anh đi mua đồ ăn sáng cho em.” lại.


Khi anh ta đứng dậy và rời đi, Bạch Thư Hân liền thở phào nhẹ nhõm.


Hai má cô ấy hơi nóng, đầy vẻ ngượng ngùng Đây rốt cuộc là ngủ với Ôn Mạc Ngôn hay Thiện Ngôn đây?


Rõ ràng trong lòng cô ấy thích Ôn Mạc Ngôn, nhưng … sao lại cảm thấy như đang ngoại tình?


Cô lắc đầu quên đi, rời giường mà đi rửa mặt. Chẳng mấy chốc anh ta đã mua xong bữa sáng, cháo trứng thịt nạc xây và sữa đậu nành. Sắc mặt anh ta hơi tái đi, cô không khỏi lo lắng hỏi: “Sao sắc mặt anh kém vậy?”


“Có lẽ đêm qua trời lạnh. Em cướp chắn của anh, em có biết không? Khi thức em đã không dịu dàng khi ngủ càng không dịu dàng, làm cho chăn bông cuộn lại thành một cuộn, làm anh sắp bị chết cóng rồi.”


“Ai bảo anh tới đây hà? Nếu biết lạnh còn không chịu về?”


“Anh tự nguyện chết cóng. Vậy làm sao có thể nỡ quay trở lại?”


Anh ta cười nói, có vẻ lại bắt đầu không đứng đắn. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Bạch Thư Hân trợn trắng mắt nhìn một cái, sau đó hai người ngồi ăn sáng trong sự hoà bình.


Vì anh ta đã quay lại, vậy nên về công ty làm việc rôi.


Cho dù Bạch Thư Hân không đề cập tới, Thiên Ngôn cũng định sẽ làm như vậy, anh ta chỉ có hai tháng, chỉ hận không thể hoá thành trẻ sơ sinh cùng một thể với cô, sớm tối ở cạnh nhau.”


“Chiều nay anh định làm gì? Em về nhà chú thím, còn anh thì sao?”


“Anh sẽ đi với em.”


“Sao cơ”


“Cũng không phải chưa từng đi.”


Là Ôn Mạc Ngôn chứ không phải anh!”


“Anh có thể uống rượu cũng có thể đánh cờ, ngoại trừ nấu ăn là anh không biết, chứ anh không có gì thua kém hắn đầu, hắn có thể đối phó với người nhà em, tại sao anh lại không thể. Anh lo rằng họ sẽ sắp xếp cho em một buổi xem mắt, anh có nghĩa vụ phải đi kiểm tra xem, xem xem em có phạm quy hay không!?”. “Em…”


Cô ấy không nói nên lời


Miệng lưỡi quá sắc sảo rồi!


Tâm trạng Bạch Thư Hân có chút suy sụp, cô ấy không muốn về, nhưng mẹ Bạch gọi điện thoại bào buổi tối cô quay lại ăn cơm, nói rằng anh họ cô đã về.


Anh họ đi công tác nước ngoài, anh ấy là đại sứ quán trưởng thuộc đại sứ quán, nhân dịp nghỉ phép nên về.


Nếu hôm nay không đi, ngày mai chủ thím nhất định sẽ thúc giục.


Lúc đang khó xử, cô không ngờ Thiện Ngôn sẽ trực tiếp cầm lấy điện thoại di động của mình, đáp “Cô à, lát nữa chủng con sẽ tới đó “


“Ôn Mạc Ngôn? Là Ôn Mạc Ngôn hà “Là con đây, có


Anh ta gọi rất chân thành, làm cho trái tim me Bạch Thư Hân mềm hẳn, giống như nghe thấy con rố nhà họ Bạch gọi mình. “Ôn Mạc Ngôn đã trở lại rồi đó hả? Buổi trưa cùng Thư Hân trở về ăn cơm!”


“Vâng, chúng con đợi chút sẽ đi ạ.”


“Được được được, để cô nói với chủ một tiếng, buổi trưa sẽ đợi hai đứa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK