“Là con dâu chủ quán nói, chị ấy nói rất đúng, em cũng không phản bác lại được. Mười viên kẹo, sao anh có thể coi như bảo bối được thế?”
“Bởi vì anh biết, đây là tất cả những gì Minh Tâm nhà anh có, em đã đem cho anh tất cả, quả trận quý, anh cũng không cam tâm giữ của riêng, nên đã đem phần của cho em”
“Thật tốt, rất công bằng, đều là cho đi tất cả.
Cố Gia Huy nhẹ nhàng ôm cô, bàn tay to lớn vuốt mái tóc cô, xoa xoa đầu cô.
Hứa Minh Tâm không thể nhịn được nữa, bật khóc to thành tiếng. “Được rồi, đừng khóc nữa, chúng ta về nhà thôi. Hứa Minh Tâm cuối cùng vẫn về biệt thự, chủ An thấy cô về thì rất vui vẻ. “Chào mừng cô chủ về nhà
Chủ An cùng những người khác trong nhà đồng thanh nói.
Cô Lan đi tới xách đồ giúp cô. “Cô chủ, cô cuối cùng cũng trở về rồi, chúng tôi lo cho cô lắm.”
“Xin lỗi, để mọi người lo lắng rồi.”
“Chúng tôi thì cũng chỉ có lần này, cô cậu chủ đều tốt là được rồi.”
“Cô Lan, cô đưa cô ấy về phòng thu dọn chút đi.”
Cố Gia Huy giao phó công việc.
Cô Lan là người làm lâu năm của gia đình nhà họ Hứa, có thể nói là người nhìn Hứa Minh Tâm trường thành.
Hứa Minh Tâm không có người thân ở đây nên đặc biệt thân thiết với cô Lan.
Cô có rất nhiều nỗi lòng, có thể tìm được người dốc bầu tâm sự cũng tốt. Cô Lan đương nhiên hiểu ra điều này, đưa Trúc Cô ngồi trên giường, thở dài, nói một cách bất lực
Linh về phòng. “Chuyển đi chuyển lại cuối cùng vẫn quay về điểm ban đầu “Không tốt sao? Cô vô tâm như vậy, muốn chia tay với cậu Trung sao?”
“Cháu nhỏ bé quá “Cô chủ, cô là người phụ nữ mạnh mẽ nhất tôi từng thấy, đừng nói những lời như vậy nữa, tôi không thích nghe đâu.”
Cô Lan xoa xoa đầu cô, nói: “Tôi nhìn thấy cô lớn lên, cô như thế nào tôi rất hiểu. Cậu Trung thích cô không phải không có căn cứ, cô cũng không phải người vô dụng, tôi thấy cô chủ là người tốt nhất.”
“Vẫn là cô tốt với cháu, lúc nào cũng khen châu dỗ cháu. Từ bé đến lớn cháu vẫn biết mình là đứa con riêng thấp kém, cảm thấy rất xấu hổ. Cháu cũng không biết mẹ cháu trông như thế nào, cha đối với cháu thì không tốt. Chỉ có cô là lúc nào cũng lén đem đồ cho cháu ăn, còn là món thịt viên cháu thích ăn nhất “Tôi thì nhìn thấy mẹ có rồi, nhưng thấy hai người không giống nhau lắm. Diện mạo của Hứa Văn Mạnh và mẹ cô đều không đẹp nhưng lại sinh ra một đứa con gái xinh đẹp duyên dáng đến thếp “Thật ạ? Là di truyền cách thể hệ “Có thể, thôi đừng nói nữa. Ngủ một giấc thật ngon, đừng nghĩ linh tinh gì, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi.”
“Vâng, cô có thể ôm cháu không? Cháu mặt “Để cô Lan dỗ cháu ngủ.
Hứa Minh Tâm nằm trong lỏng cô, dường như được cuộn mình trong lòng mẹ, chim vào giấc ngủ.
Cố Gia Huy vừa hay lên lầu nhìn thấy cảnh
Anh cần thận bế cô từ vòng tay cô Lan, đặt cô lên này. vai.
Cô bất giác nhận ra, mắt nhắm mắt mở còn ngái ngủ, thấy anh cô liền an tâm. “Anh đến rồi.”
“Ừm, mệt lắm không?”
“Một chút, hai hôm nay đều ngủ không ngon, vì lẽ kỷ niệm trường nên cử bận suốt nên “Thế thì ngủ đi, anh sẽ bên em”