Hứa Minh Tâm nghe vậy thì hơi hoảng hốt. Hình như hai người đều đang trưởng thành.
Trước kia cô yếu đuối nhàn nhã, chỉ định làm một con cá muối, có thể thoát khỏi nhà họ Hứa là cô đã cảm ơn trời đất rồi.
Bây giờ cô được như mong muốn, thu hoạch được nhiều hơn, tình thân tình bạn tình yêu…
Cô cũng đang trưởng thành, tuy rằng mê mang sợ hãi nhưng vẫn đều đặn dũng cảm tiến lên.
Cô chỉ nhìn thấy sự hoang mang trước mắt, nhưng lại quên mất cô đã đi được đoạn đường xa như vậy rồi, xa như vậy rồi, Cô nhếch khóe miệng lên, nhẹ nhàng mim cưới, nhỏ giọng nói: “Anh thuyết phục được em rồi, em đang bàn bạc với một vị “đại nhân” nhiều “Ngoan ngoãn nghe lời, ăn một miếng bở Anh sở đầu cô, vô cùng cưng chiều,
Anh cũng chưa từng nghĩ khi mình rảnh rỗi thì sẽ hường thụ thời gian ở chỗ này. Trước kia anh dốc sức làm việc, trong mắt chỉ có công việc.
Nhưng bây giờ, trong mắt, trong lòng đều có thêm một cô nhóc, cuộc sống muôn màu muôn vẻ khiến anh rất vừa lòng.
Chi hy vọng mãi mãi được như thế.
Anh sẽ che mưa chắn gió cho cô, cả đời không rời, không bỏ, ***
Buổi chiều, Hứa Minh Tâm quay lại thư viện đọc sách, không ngờ bạn cùng phòng Giang Hà Lan lại chạy tới, nói với cô là bên ngoài có người tìm cô. “Em gái kia rất đáng yêu, ngồi ở trên xe lăn, có mái tóc rất dài, gương mặt tinh tế giống như búp bê Barbie! Trời ạ, khi nhìn thấy em ấy, trái tim tớ cũng sắp bị hòa tan ra, Ôi, trái tim thiếu nữ của tôi”
“Diễn sao?”.
Trong đầu cô lập tức hiện ra dáng vẻ của Diễn đã thịt mềm mại trắng nền giống như búp bê vậy. “Em gái kia tên Diên sao? Người đàn ông phía sau em ấy cũng vô cùng đẹp trai, vô cùng lạnh lùng
Còn có cả đàn ông?
Giang Hà Lan nói anh ta đẹp trai, có lẽ không phải là người quản gia trung niên kia rồi.
Cô vội vàng thu dọn cặp sách, bước nhanh ra ngoài.
Ngoài cửa thư viện, có hai người nước ngoài, ngồi ở trên xe lăn đúng là Diên, nhưng người đầy cậu ấy, cô lại không quen biết.
Khuôn mặt anh tuấn, tóc vuốt ngược ra sau, cao 1m78, bởi vì dáng người gầy ốm nên trông có vẻ vô cùng cao. Bên ngoài gió lạnh thổi lớn, người đàn ông này mặc áo khoác màu xám nhạt, phong cách có chút lạnh lùng.
Còn Diên thì vẫn là phong cách Lolita, ăn mặc như một cô công chúa. Giờ phút này, người đàn ông ngồi xổm người xuống, đắp một cái khăn lông lên trên người Diễn Diên nhìn thấy Hứa Minh Tâm xuất hiện, lập tức vậy vẫy tay, trên mặt đầy vui vẻ.
Người đàn ông thấy thế thì hơi nhưởng mày nói: “Đây là cô gái mà em thích?”. “Anh, nhỏ giọng một chút, đừng để cho cô ấy nghe thấy
Diên nhanh chóng nói xong rồi mim chặt cánh môi.
Hứa Minh Tâm nhanh chóng đi tới, kinh ngạc hỏi: “Cô… Sao cô lại tới đây? Đây là
Cô chưa từng gặp người đàn ông này, trông vô cùng xa lạ.
Anh ta tự giới thiệu: “Josh, anh trai của Diên, rất vui được làm quen với cô.
Anh ta thân thiện vươn tay ra.
Hứa Minh Tâm kinh ngạc nhanh chóng nắm lấy.
Tay anh ta rất lạnh lẽo, khớp xương không phải quá thô to, mu bàn tay có chút tinh tế.
Không biết anh ta làm gì mà lòng bàn tay chai sạn rất nghiêm trọng, ma xát có hơi đau.