Anh ôm cô rất chặt, giống như muốn đem cô hòa vào cơ thể mình, thành một thể thống nhất.
Cô phát hiện ra một thứ thay đổi khác thường.
Rất là kiêu ngạo.
Trời ạ.
Lại có thể cảm nhận được.
Cô sợ tới mức trái tim run rẩy, suy nghĩ loạn hết cả lên.
Lúc này Cố Gia Huy mới buông đôi môi cô ra, vẫn chưa đã còn cắn đầu lưỡi cô một cái.
Đôi mắt phương sâu thẳm hơi nheo lại, lộ ra tia nguy hiểm. “Bây giờ còn nghi ngờ không.”
“Không, không nghi ngờ gì nữa, bây giờ em có thể đứng dậy không”
Cô run rẩy nói.
Ngồi trên đùi người này thật là không thoải mái,
Cố Gia Huy buông cô ra, không tiếp tục lớn xôn nữa, sợ mình không nhận được. Anh buông tay ra, cô như con thỏ bị hoảng sợ, với vàng chạy trốn.
Rõ ràng không gian phòng tắm rất rộng nhưng cô lại cảm thấy đặc biệt nhỏ, hơn nữa không khí không được lưu thông, dường như không khí càng ngày càng it.
Cô hé đôi môi phần nộn nhận lấy không khí, nói: “Em, em ra ngoài hít thở không khí, đợi lát nữa giúp anh đi vệ sinh, anh có với không.”
“Gọi bác An tới đây đi, anh rất nặng.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Không được, nặng thể nào em cũng có thể làm được.”
Mỗi một chữ cô nói ra đều vô cùng chân thành.
Cô chạy ra ban công, thở ra một hơi.
Cảm thấy máu cả người đều dồn lên đầu làm cho cô điên mất thôi
Mặt vẫn còn nóng bừng bừng.
Cô vỗ không ngừng lên khuôn mặt nhỏ nhắn ngăn cho mình không suy nghĩ lung tung nữa.
Vài phút sau có trở lại phòng tắm, sợ Có Thành
Trung chở lâu sốt ruột. “phải cởi quần ra đúng không?” Cô rất dứt khoát, vừa tiến vào liền giúp anh đi vệ sinh. khuôn mặt Cố Gia Huy đã hết lên, tuy rằng có thể hiểu được cô giúp anh làm chuyện thân mật như vậy nhưng anh là một ông chủ lớn nên vẫn cảm thấy xấu hổ. “Em xác định, em vẫn muốn làm hả.”
Anh hỏi lại lần nữa. “Nói thừa, về sau em sẽ là vợ anh, em không làm, anh còn muốn để cho ai tới làm.”
Cô tức giận, trợ mắt, cảm thấy Cố Gia Huy toàn nói lời thừa thãi.
Anh bất đắc dĩ cười khổ, nói: “Chẳng phải là do anh ở trước mặt em rất dọa người hay sao. Sẽ tổn hại tới hình tượng của anh.”
“Cắt, em ở một chỗ với anh cũng không vì bộ dạng cao lớn của anh. Chúng ta có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, cho nên không cần nói mấy lời thừa thải, nếu không em sẽ tức giận đó.”
“Được rồi, được rồi, em làm đi, anh rất nặng, em cần thận chút.”
“ĐƯỢC
Có gật gật đầu, ôm lấy một cảnh tay của anh vòng qua cổ mình, cố hết sức nâng anh đứng dậy.