Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 393


Anh không sống cho riêng mình, sau khi bước ra khỏi cái bóng của bốn năm trước thì anh đã quyết định sống thật tốt, nhưng… ông trời không muốn cho anh sống yên ổn.


“Yên tâm, dù tôi có chết thì tôi cũng sẽ khiến những người đó phải trả cái giá đắt, phải đi cùng tôi.”


“Cách làm của anh quá…”


Lệ Nghiêm đang định khuyên can, nhưng chẳng có tác dụng gì cả, Cố Gia Huy đang quyết tâm lắm rồi.


Cố Gia Huy thoát khỏi cánh tay của Lệ Nghiêm, đi nhanh ra ngoài, Lệ Nghiêm vội vàng đuổi theo.


Đúng lúc này, sau lưng vang lên tiếng hô của Cố Yên.”Anh, tay của Hứa Minh Tâm động đậy kìa.”


“Lại định lừa anh à?”


“Không, em nói thật, anh quay lại mà xem này!”


Yên vội vàng nói.


Lúc nàyGia Huy mới nửa tin nửa ngờ tầm mắt, dù sao thì còn tia hi vọng nào cũng tốt hơn là tuyệt vọng mà.


Nhưng vừa quay người lại thì Lệ Nghiêm đã đánh mạnh tay vào cổ anh.


“Anh ba!”


Cổ Yên vội vàng tiến đến, đỡGia Huy đang ngất xỉu dậy, tức giận hỏi: “Anh làm gì thế?”


“Đây không phải là kế hoãn binh của em à?”


“Em nói thật, tay Hứa Minh Tâm động đậy thật mà!”


Yên tức muốn chết, chỉ vào giường bệnh.


Trên giường bệnh, Hứa Minh Tâm đau đớn “em” một tiếng, tiếng ấy rất nhỏ, nhưng phòng bệnh quá yên tĩnh, ai cũng nghe được tiếng động đó.


Lúc này máy theo dõi các chỉ số cơ thể cũng đang chạy rất bình thường, nhịp đập của tim cô cũng trở nên vững vàng hơn, nhịp độ đập cũng trở nên mạnh


hơn rất nhiều rồi.


Lệ Nghiêm nhanh chóng tiến hành các thao tác cấp cứu cho cô, cuối cùng thì Hứa Minh Tâm cũng thoát khỏi nguy hiểm, mạng của cô đã quay lại.


Mới đầu anh ta còn tưởng là Hứa Minh Tâm sẽ tỉnh lại sớm hơn Cố Gia Huy, nhưng anh ta đa đánh giá thấp nghị lực của Cố Gia Huy. Anh rất mạnh mẽ, chưa đầy nửa tiêng sau anh đã tỉnh dậy, vừa thấy Lệ Nghiêm, anh đã lao đến.


“Nếu như cậu còn coi tôi là anh em thì đừng có cản tôi lại.”


“Vậy anh đi đi, để tôi chăm sóc Hứa Minh Tâm cho, được chưa?”


“Nói vậy là sao?”


“Bây giờ cô ấy không sao rồi, cơn sốt cũng đã hạ, tình hình đang từ từ khá lên rồi. Nhưng chắc mấy ngày nữa thì cô ấy mới tỉnh lại.” Cố Yên đây cửa đi đến.


Cố Gia Huy nghe nói vậy, không kịp đi giày mà vội vã đi vào trong phòng ICU.


Hứa Minh Tâm vẫn còn đang cần theo dõi nên vẫn chưa được chuyển sang phòng bệnh thường.


Cô an toàn rồi, vậy là yên tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK