Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1250


Cô đang gọi tên của anh. “Anh đang ở đây.”


“Om em di.”


“Được rồi,


Anh bế cô lên, cô đứng ở trên giường, dầu cao hơn anh một chút,


Anh khép mắt lại, cho rằng cô sẽ đánh mình, nhưng giây tiếp theo lại có một nụ hôn rơi xuống, Một nụ hôn mang theo hương lúa mạch, là mùi vị của bia.


Còn có mùi hương ngọt ngào trong veo của cô nữa.


Cô ôm cổ của anh, cúi đầu xuống hôn anh nhiệt tình.


Không giống với vẻ thẹn thùng của trước đây, nụ hôn lần này lại vô cùng mạnh dạn buông thả.


Dù sao cũng đang nằm mơ mà, cô muốn làm gì thì cứ làm thiết


Cả người Cố Gia Huy kìm nén cứng đờ, đã hơn một tháng rồi anh vẫn chưa thân mật với cô gái nhỏ của mình, cơ thể của anh còn điên cuồng hơn cả ý thức của bản thân.


Lý trí của anh dần dần không kiểm chế được dục vọng nửa, chẳng mấy chốc anh đã đặt Hứa Minh Tâm trên giường, giam cầm có thật chặt chế trong lòng mình.


Có cũng không có phản kháng, hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm đang đến gần mình.


Cô còn đơn giản xem đây chỉ là một giấc mơ mà


Cố Gia Huy trong giấc mơ thì có gì đáng sợ thôi. chứ? “Um…”


Tiếng nì non của cô vang lên bởi vì trước ngực chợt cảm thấy lạnh lẽo.


Quần áo đầu mất rồi.


Cô mở mắt, mơ mơ màng màng nhìn người đàn ông phía trên đỉnh đầu của mình.


Đường nét thâm thủy, ngũ quan lập thể, giống hệt như đứa con cưng được thương để ti mi điều khắc thành,


Từng phân từng tắc đều thích hợp đến hoàn mỹ. không cách nào bắt bẻ được.


Cô cũng coi như đã thấy qua rất nhiều người đàn ông đẹp trai, mỗi người một vẻ, cũng không thua kém gi.


Nhưng mà… anh thì lại nhìn mãi không chán, mỗi lần ngầm đầu đẹp trai như thế.


Có còn nghĩ mình nhìn hoài sẽ chán nhưng bây giờ mới cảm thấy… Có những người nhìn cả một đời cũng không đủ chút nào.


Lúc cô đang hoảng hốt thì quần áo trên người có từng món từng món đã được cởi ra.


Thời điểm trên người cô chỉ còn lại nội y thì đầu óc anh mới dần dần tinh ra.


Khốn kiếp!


Mình đang làm cái gì vậy


Em ấy uống đến mức không rõ trời trăng, không lẽ bàn thân mình cũng hồ đổ hay sao?


Định muốn em ấy trong hoàn cảnh như thế này sao?


Anh siết chặt nắm đấm, móng tay bấm thật sâu vào trong da thịt, dùng sự đau đớn đổi lấy chút thanh tình cho mình.


Anh vung lên đôi tay to lớn, phủ cái chăn lên người Hứa Minh Tâm, che đi cảnh đẹp mê người kia.


Đối với sự nhiệt tình của Hứa Minh Tâm, bản thân hoàn toàn không có cách nào chống đỡ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK