Cô đau khổ cầu xin, ánh mắt cô lộ ra vẻ trong sáng, muốn làm Cố Gia Huy mềm lòng.
Anh không biết phải làm sao, nói: “Anh sợ em không chịu nổi, đàn ông nếu dùng nắm đầm đánh nhau sẽ bị sứt xát.”
“Vậy mà anh vừa nói dối em chẳng qua chỉ đánh một trận? Anh nói dối sao?” Cô đau khổ nói. “Ngoan.” Anh sở đầu cô một cái rồi bảo người của Quý Cảnh An dẫn cô đi.
Hứa Minh Tâm gần như không có sức lực đề phản kháng, sức lực của cô quá nhỏ bé.
Cô bị nhốt ở bên ngoài cửa nên cô không biết bây giờ bên trong đang xảy ra chuyện gì.
Cô liên tục đạp cửa, đến nỗi bàn tay cô sưng đỏ lên vẫn không đừng
Đột nhiên có nghĩ đến việc gì đó, vôi vàng nói: “Di Thiên Kim có ở nhà đúng không ư “Đúng vậy.”
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì nhắc chân chạy đi tìm người.
Cô liều lĩnh lao đến phòng làm việc ở trên tầng, cá Quý Khiêm cũng không thể ngăn cản được cô
Cô giống như một con thỏ nhanh nhẹn, như một lần khỏi biến mất.
Cửa phòng làm việc bị mở ra, cô thở gấp nhìn Quý Thiên Kim.
Bà ta đang gọi điện thoại thì chợt có tiếng động cắt ngang, làm cho bà ta không vui nhíu mày.
Bà ta vội vàng kết thúc cuộc gọi, sau đó tức giận nhìn Quý Khiêm nói: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Cô, cháu không ngăn được cô ấy, cô ấy đã đi lên tầng hai rồi.”
Quý Khiêm bất đắc dĩ nói. “Cháu đến tìm dì có việc gì?”
“Dì Thiên Kim, cháu đến đây là muốn hỏi dì một chuyện, cháu không biết mẹ mình là ai, tại sao năm đó bà ấy lại bỏ rơi cháu? Dì có thể nói cháu không phải là đứa con tốt, nhưng trong mười chín năm nay cháu đã quen thuộc với việc mình không có mẹ. Châu chỉ biết mình rất yêu Cố Gia Huy, cháu muốn năm tay với anh ấy cả cuộc đời này.
Cho nên cháu không muốn trao đối với đi, cháu sẽ không cho bất kỳ một người nào có cơ hội này cả, máy người cũng đừng cản trở cuộc sống của bạn cháu”
“Tháng bé Cảnh An kia không giỏi sao? Nó thua Cố Gia Huy ở chỗ nào?”
Bà ta nhưởng mày hỏi. “Cháu tin tưởng con cháu nhà họ Quý rất giỏi, nhưng đây không phải là một cuộc mua bán, không thể nói bên này tốt thì cháu sẽ trọn bên này. Cháu thích chủ ba Cổ, anh ấy cũng thích cháu. Cháu không hiểu, tại sao dì lại tìm người theo đuổi cháu?”
“Vậy dì nói cho cháu biết, dì không thích Cố Gia Huy thì sao?”
“Di không thích thì tại sao lại xen vào chuyện của cháu? Hình như cháu và dì không có quan hệ gì cả đúng không?”
“Ai nói cháu không có quan hệ gì với di?” Quý Thiên Kim vỗ bản một cái, tức giận nói: “Cháu là con gái của chị gái dì, bị thất lạc ở bên ngoài rất nhiều năm, vất và lắm bây giờ mới tìm thấy được cháu. Châu không cho dì sống một cuộc sống yên ổn, bây giờ lại sống chung một chỗ với Cố Gia Huy “Cháu có biết kẻ thù của cầu ta là ai không? Sau này không chừng cậu ta sẽ biến thành kẻ ác. Hơn nữa năm nay cậu ta bao nhiêu tuổi, lớn hơn cháu mười tuổi đó, có bố mẹ nào có thể chấp nhận được chuyện này chứ
Quý Thiên Kim nổi giận nói.
Hứa Minh Tâm nghe nói như vậy thì sững sở một
Con gái của chị
Mẹ cô là chị gái của Quý Thiên Kim?
Vậy cô là người nhà họ Quý?
Việc này…làm sao có thể xảy ra được? “Vậy ý dì là chị dì và Hứa Văn Mạnh “