“Ông động vào người của tôi thi làm sao tôi không được động vào người của ông?”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, ánh mắt của anh vô cùng nguy hiểm, thậm chí giống như muốn ăn tưới nuốt sống người khác vậy.
Hứa Văn Mạnh nghe thấy vậy thì cả người run lên.”Hứa Văn Mạnh, ông một bó tuổi như vậy rồi, cũng không dễ dàng gì mới lấy được những thứ trong tay, ông đừng hủy hoại trong chốc lát như thế. Nếu như ông không thể làm chủ được nhà họ Hứa thi ông cứ nắm mơ đến J.C đi. Nếu như ông đã không thể công bằng, vậy thì để tôi đứng về phía Hứa Minh Tâm, bây giờ ông thử dụng vào di.”
Câu nói cuối cùng rõ ràng là đang uy hiếp ông ta.
Bây giờ anh không khác gì một con sư từ dữ khi bị con minh bị người khác động vào, vô cùng tức giận.Hứa Văn Mạnh bị những lời này dọa cho đến mức đổ mồ hôi lạnh, vừa nãy ông ta còn mơ màng vì uống rượu nhưng bây giờ thì ông ta đã tinh cả rượu.
“Anh Trung.. đang nói..”
“Về sau chỉ có tôi được day do cô ấy, ông không có cái quyền ấy, ông hiểu chưa?”
“Tôi hiểu… hiểu rồi.”
Hứa Văn Mạnh tức giận nhưng không dám nói, đúng là núi cao còn có núi cao hơn.
Cổ Triệt đúng là rất lới hại nhưng ông ta không thể không đề phòng Cố Gia Huy.
Những năm nay, Cố Triệt vẫn luôn muốn lấy mạng Cố Gia Huy, nhưng lần nào Cố Gia Huy cũng thoát chết trong gang tấc, thậm chí còn cài trang tới bây giờ, phát triển J.C thành một tập đoàn có sức mạnh kinh người.
Mấy năm nay Có Triệt còn phải e dè Cố Gia Huy thì làm sao ông ta có thể đắc tội được với người này.
Bây giờ ông ta chỉ có thể kiểm chế.
Những gì Cố Gia Huy nên nói anh cũng đang nói xong, những gì không nên nói anh cũng đã nói nên lúc này anh quay người rời đi.Anh đã dặn dò Khương Tuấn, nên đối phó với Hửa thị như thế nào thì cử đối phó như thế, chi cần để bọn họ không phá sản là được.
Dù sao Hữa Minh Tâm cũng là con gái của nhà họ Hửa, Hửa Thị sụp đổ kiểu gì cũng có ảnh hưởng đến cô.
Đến khi thời điểm chín muối, anh nhất định sẽ cho Hứa Minh Tâm rời khỏi nhà họ Hứa, hoàn toàn rời khỏi căn nhà máu lạnh vô tình đó.
Về sau, nhà của anh sẽ là nơi ở duy nhất của cô.Anh giai cho Khương Tuấn mấy chuyện, thứ nhất là chuyện của nhà họ Hứa và thứ hai là Lâm Thanh Loan.
Mồm miệng của cô ta có vẻ quá dài rối.
“Ông nghĩ nên đoi phó như thế nào với những người đàn bà lắm mồm?”
“Đương nhiên là và miệng rồi, giống như trong phim cung đấu vậy. Bên trái một cái rối lại bên phải một cái, đánh như thế mới sung sướng.”
“Vây tôi giao nhiệm vụ này cho ông”
“Tôi cũng lớn tuổi rồi, đánh một người phụ nữ thì có về không hợp lý lam?” Khương Tuấn nói hơi ngắn ngại.”Tôi bảo ông phải tự ra tay sao? Ông không biết tim người khác sao?” Cố Gia Huy hơi tức giận nói.
VÀ? Vậy thì tôi trông giống thái giám, đứng canh người ta ra tay?”
Khương Tuấn cử cảm thấy kỳ lạ.
Cố Gia Huy chưa về đến phòng nghỉ ngơi thì đã bị Cổ Yên chặn lịa.
“Anh, anh muốn uống một ly không?”
Cô cười và nói.