Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 764


Cô không ngờ lại đụng mặt Ôn Mạc Ngôn.


Ôn Mạc Ngôn đang ăn cơm với một cô gái xinh đẹp, cô gái kia mặc một chiếc váy dài mày đen, mái tóc xõa đằng sau, trên cổ đeo một sợi dây chuyền màu hồng nhạt.


Cô lại gần thì còn có thể ngửi thấy mùi thơm phảng phất.


Là nước hoa của tập đoàn Phát Đạt.


“Minh Tâm, em cũng đến đây ăn cơm sao?”


“Em cùng Thư Hàn đến đây gặp bạn, cô gái này là…”


Hứa Minh Tâm nhìn sang cô gái kia khó hiểu.


“Đây là…


Hai chữ đồng nghiệp không được nói ra. Đinh Thị Dinh nói trước: “Tôi là bạn của anh ấy, chúng tôi cùng tới đây ăn cơm. Tôi từng xem qua quảng cáo của cô, không ngờ hôm nay lại được gặp. Thương hiệu nước hoa mà cô làm đại diện thương hiệu thật sự khó mua quá, tôi thật sự mua không nổi.”


“Mùi nước hoa của cô cũng rất thơm, tôi đi nhà vệ sinh một lát, hai người cứ dùng bữa đi.”


Hứa Minh Tâm về lại chỗ của mình, không ngờ Lý Hải Long đã rời đi.


Lý Hải Long nhận được điện thoại trong đội nên phải trở về giải quyết một số việc.


“Lý Hải Long cố tình tìm cách bỏ đi sao?”


Hứa Minh Tâm thường xuyên xem cảnh xem mắt trên phim truyền hình, nếu như không muốn tiếp tục nữa thì thường cố ý nhờ người khác gọi điện thoại cho mình để tìm cách bỏ đi.


Bạch Thư Hân lắc đầu: “Chắc không phải đâu, quân nhân chắc không làm những chuyện này đâu. Hợp là hơp, còn nếu không hợp thì cũng sẽ nói thẳng. Anh ấy thật sự có chuyện phải rời đi, trước khi đi còn thanh toán rồi, thậm chí còn tip thêm cho nhân viên một khoản nữa, sợ chúng ta sẽ gọi thêm đồ”


“Nói như vậy thì đối phương tốt quá rồi còn gì, cậu thấy người ta thế nào?”


“Cũng được, nếu như anh ấy có ý định tìm hiểu sâu thêm nữa thì tớ cũng không từ chối, ấn tượng cũng khá ổn.”


Bạch Thư Hân nhàn nhạt nói, cô ngửi thấy một mùi hương lạ thì tiến lại gần ngửi: “Hôm nay cậu xịt nước hoa à? Sao trên người cậu có mùi nước hoa vậy?”


“Có sao?”


Hứa Minh Tâm ngửi qua thì đột nhiên nhớ lại.


Cô nói chuyện vừa gặp Ôn Mạc Ngôn nói cho Bạch Thư Hân nghe và chỉ sang một hướng khác.


“Ôn Mạc Ngôn đi ăn cơm cùng với bạn, vừa nãy tớ đi vệ sinh vừa bắt gặp nên chào hỏi một chút. Cô gái kia có xịt nước hoa, tớ đứng gần nên bị dính một chút mùi.”


Bạch Thư Hân nghe vậy nhìn sang thì nhìn thấy Ôn Mạc Ngôn và Đinh Thị Dinh.


Cô tự nhiên nhận ra Đinh Thị Dinh có ý với Ôn Mạc Ngôn nên có thái độ thù địch với cô.


Chẳng trách tối hôm trước lúc uống rượu, Đinh Thị Dinh lại mất kiên nhẫn với cô như vậy.


Hóa ra là Đinh Thị Dinh coi cô là một tình địch tưởng tượng. “Không quan tâm đến bọn họ nữa, chúng ta ăn chuyện của chúng ta. Đợi một lát nữa chúng ta đi dạo phố mua sắm một lần cho thỏa thích.”


Sau khi hai người ăn xong, đến lúc đi ra cửa thì bắt gặp Ôn Mạc Ngôn và Đinh Thị Dinh.


“À… anh lái xe đến à?”


“Ừm, sao vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK