Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 442


Trong nhảy mắt trái tim Cố Gia Huy nhảy vọt.vội vàng lao lên tầng hai.


Anh không kịp chờ người phục vụ mở cửa, trực tiếp đá văng cửa, kinh động đến hai người bên trong.


Anh chỉ thấy ông chủ trung niên kia bị trói chặt, còn Hứa Minh Tâm đang múa roi bên cạnh.


Hứa Minh Tâm thấy Cố Gia Huy tới, lập tức nói: “Người này kỳ cục quá, ông ta bắt em tra tấn mình! Còn nói em đánh ông ta một trận, ông ta sẽ cho em tiền…”


“Vì vậy em vì tiền mà cứ thể đánh?”


Cố Gia Huy đen mặt, sắc mặt sa sắm.


“Đánh một cái được ba trăm nghìn nha…” Hứa Minh Tâm nghiêng đầu, giơ ngón tay: “Em vừa mới… vừa mới đánh tổng công… đánh được bao nhiêu cái ta? Em cảm thấy tay mình sắp đứt rối, ít nhất cũng phải được vài chục nghìn cái!”


“Bốn trăm nghìn cái.”


Cố Gia Huy giúp cô tính.


Anh híp mắt nhìn người đàn ông râu quai nón trên giường.


Đã từng gặp một lần, là ông chủ một công ty. Từng muốn thu mua công ty đó với giá 120 tỳ.Roi này, có thể mua.


“Hình… hình như em không đánh được nhiều như vậy đâu.”


“Anh nói có là có, Cố Yên, dẫn cô ấy xuống, anh tính số với ông chủ Vương một lát.”


Giọng nói lạnh lẽo của Cố Gia Huy vang lên, không chứa một chút tình cảm nào.


Cố Yên nào dám nói nhiều, vội vàng tái mặt khiêng Hứa Minh Tâm đi.


Cô Gia Huy tiến lên, không ít đổ vật trên mặt đất đều là đồ chơi tình thủ.


Anh nhìn đổ vật dơ bẩn nhơ nhuốc trên mặt đất, trực tiếp dẫm mạnh lên bước qua.


Còn ông chủ Vương trên giường đã nhận ra thân phận của Cố Gia Huy từ giây phút anh vào phòng.


Ông ta sợ đến run lấy bẩy, không ngờ được em gái tình cờ gặp thế mà lại là người của Cố Gia Huy.


Ông ta muốn đứng dậy, nhưng lại vướng dây trói trên người.


Cô bé kia uống xong rượu, nhìn qua ngơ ngơ ngẩn ngẩn, vậy mà vừa học đã biết cách trói người. Hiện tại đội tay ông ta đang bị trói gỗ ở đẳng sau,thắt chặt.


Nhưng không nghĩ tới mình vẫn chưa kịp đứng lên, Cố Gia Huy đã nhắc chân đạp mạnh lên lưng ông ta, cơ thể ông ta lại rơi bụp xuống giường


“Đừng để tôi nhìn thấy bản mặt của ông, tôi sợ mình không nhịn được sẽ hủy đi gương mặt này.”


“Đừng… đừng đừng đừng, tổng giám đốc Trung xin hãy nương tay.”


“Vừa nãy tôi nói bốn trăm nghìn cái, một roi ba trăm nghìn, vậy chính là 120 tỷ. Ông muốn tự minh mang đến hay để tôi tự đi lấy?”


“Bốn trăm nghìn cải? Tổng giám đốc Cổ đừng đùa, cô bé kia vừa nãy cùng lắm đánh tôi được mười mấy cái mà thôi, dấu vết trên người tôi chứng minh tất cả… Tổng giám đốc Cố, tôi thật sự không biết cô ấy là người của cậu, người không biết là người vô tội, cậu đại nhân đại lượng tha cho tôi đi mà!”


“Tha?” Cố Gia Huy nhặt roi trên đất lên, sau đó quất mạnh lên người ông ta, khiến ông chủ Vương la oai oái.


“Được thôi. Cho ông toại nguyện. Ông nói tôi nói dối là bốn trăm nghìn cái, vậy tôi đây sẽ quật ông đủ bốn trăm nghìn cái. Gần đây tôi đang rất rành, thua thời gian nên cứ từ từ tính!”Sau đó Cố Gia Huy không hề khách sáo quất roi, tiếng kêu trong phòng còn thảm thiết hơn cả heo bị giết, tiếng sau to hơn tiếng trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK