Minh Diệp vừa đi khỏi, Cố Gia Huy lập tức sản người đến, ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, nói: “Hứa Minh Tâm, anh còn chưa kết hôn. Vợ sắp cưới và ảnh cùng chung chăn gói đã hơn một năm mà anh vẫn còn chưa được “ăn thịt”, em nghĩ anh có vui không? Anh nói bằng giọng điệu âm trầm.
Nghe thấy mấy lời này, Hứa Minh Tâm không khỏi hơi ngượng ngùng, chi biết chột dạ cúi gầm đầu xuống. “Đứa…đứa bé này không có ý gì đâu, cùng lắm em bảo con bé đổi một cách gọi khác là được mà.”
“Anh cần bù đắp”
Dứt lời anh lập tức dùng cái tay đang rành của mình giữ lấy đầu của Hứa Minh Tâm, đôi môi mỏng thuận đà áp xuống.
Công thành tuyết đối, không chừa lại bất kì đường lui nào.
Anh là một người đàn ông bình thường, cũng có những nhu cầu về sinh lý, nếu như đã không ăn được thịt thì tự nhiên sẽ phải dùng cách khác để hạ hòa.
Hứa Minh Tâm là thuốc độc đồng thời cũng là thuộc giải của anh.
Đúng lúc hai người đang tình sâu ý nóng thì đảng sau truyền đến tiếng nói non nớt của Minh Diệp “Mẹ, hai người đang làm gì đấy?”
Hứa Minh Tâm giật này mình, phản ứng đầu tiên chính là đẩy mạnh Cố Gia Huy ra.
Cố Gia Huy không kịp trở tay nên đã bị đập vào vách tường.
Cô nhìn Cố Gia Huy với ánh mắt tràn đầy ấy nảy, sau đó chạy đến bế Minh Diệp, nói: “Không làm gì cả, con ăn xong rồi sao?”
“Ăn xong rồi ạ, mẹ đưa con đi tắm đi.”
“Đi luôn bây giờ nhé.”
Cô vội vàng dẫn theo Minh Diệp tránh xa nơi này.
Lúc cô quay người đi lên lầu vẫn cảm nhận được ánh mắt của Cố Gia Huy dừng lại trên người mình, ánh mắt giống như có lực kèm theo cảm giác không tốt lành. “Chú An, tên Phó Minh Tước đó có phải có khúc mắc gì với tôi nên mới đề đứa bé lại cho Hứa Minh Tâm, cố ý giày và tôi không?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cố Gia Huy nhướn mày, tâm trạng vô cùng xấu, tức giận nhìn chăm chăm chú An.
Chủ An đưa tay sở mũi, nói: “Câu Trung, cũng có khả năng là do lòng dạ cậu quá hẹp hòi.
Anh nghe thấy mấy lời này thì không tự chủ mà nhướn đôi lông mày, nhìn chủ An bằng ánh mắt không vui.
Anh mà nhỏ nhen hẹp hồi sao? Cô vợ nhà mình sắp biến thành vợ nhà người ta đến nơi rồi, ai mà còn vui vẻ cho được?
Buổi tối Hứa Minh Tâm ngủ cùng Minh Diệp trong phòng khách, còn Cố Gia Huy lại trận trọc cả đêm không cách nào an ổn đi vào giấc ngủ.
Ngày thứ hai, mang theo quầng mắt đen cuồng ra ngoài muốn ôm Hứa Minh Tâm ngủ bù một giấc, nhưng lúc nào cũng có Minh Diệp kè kè bên cạnh. Hứa Minh Tâm lại càng không có lương tâm, phản ứng đầu tiên của cô chính là thằng chân đạp Cổ Thành
Trung ra ngoài.
Còn anh chỉ có thể nhẫn nhịn, đến tận lúc ăn sáng vẫn không vui lên được. “Sắc mặt của ông dọa người quá đi mắt, cứ sắm sám si sì.”
“À, con gọi chủ ấy là chủ dị, chú ấy cũng tầm tuổi bố con thôi mà.
“Nhỏ hơn ba tuổi.”