“Chú ba… anh thương thương em đi mà…”
“Không thương gì cả.”
“Em làm đồ ăn ngon cho anh.”
“Anh có thể bảo chủ An chuẩn bị hoa quà.”
“Chồng đi?”
Hứa Minh Tâm chớp chớp mắt, tung ra tuyệt chiêu.
Không nghe CôGia Huy lại đứng dậy, nói: “Hứa Minh Tâm, nếu em còn khóc lóc chơi xấu với anh như vậy, anh sẽ không ăn nữa, khi nào em ngoan ngoãn ăn cơm thì anh sẽ ra khỏi phòng sách.”
“Anh biết, dù sao em cũng không thương xót anh, đói chết anh thì thôi!”
Cố Gia Huy lập tức quay người rời đi, đầu không thèm ngoành lại.
Hứa Minh Tâm trợn mắt hả mm.
Lời này… sao lại quen thuộc thế nhì?
Cô còn nhớ lần đầu tiên cô gọi Cố Gia Huy là chống, anh đánh mông cô, cô cũng nói như vậy.
Anh đánh đi, dù sao em biết anh cũng không xótxem, đánh chết em thì thôi.
Cố Gia Huy!
Anh cũng độc ác quá rồi! Lịch sử, luôn giống nhau một cách đáng kinh ngạc!
Lần này Cố Gia Huy thực sự quyết tâm rối, cơm tối còn chưa ăn đã chui vào phòng sách, bây giờ đã mười giờ rối mà còn chưa ra.
Cô đến cửa phòng sách van cà mấy lần nhưng Cố Gia Huy không thèm để ý.
Cuối cùng cô bị ép đến bất đắc dĩ: “Cố Gia Huy… em đã kiểm điểm sâu sắc lỗi của bàn thân rồi, quả thực là do vấn đề của em, em nhất định sẽ học hành chăm chi, anh nói gì em cũng sẽ đồng ý anh, anh đừng ở bên trong nữa, ăn chút đồ ăn đi có được không?”
“Em chắc chắn?”
Trong phòng truyền đến giọng nói trầm thấp khàn khàn của CôGia Huy, cùng với sự nghi ngờ sâu sắc.
Hứa Minh Tâm đương nhiên không muốn ngoan ngoãn khuôn phép như thế, nhưng cô cũng hiểu kế hoãn bình đấy có được không!”Vâng vâng, anh ăn cơm trước, ăn xong rối thi nói gì cũng được,”
Lời vừa dứt, Cố Gia Huy mở cửa cho cô vào.cô không khỏi thờ phào nhẹ nhõm.
“Em bảo di giúp việc để phần ngon nhất lại cho anh đấy, ăn mau đi, để bụng đói làm việc hại thân thể lắm.”
“Ngày mai anh sẽ bảo thấy dạy bù đến đây.”
Haizz..
Vấn đề ngày thật nặng nề nha.
“Cố Gia Huy, em là học sinh, học sinh đều hy vọng ki nghỉ của mình càng ngày càng nhieu.” Cô muốn anh hiểu bằng cả cảm xúc và lý trí.
“Thân làm phụ huynh, đều hy vọng thành tích con mình càng ngày càng tốt.”
Hà?
Lời này nghe nó cử quái quái thể nào ấy, thể nhưng cô lại không cách nào phản bác được?
Fuck!
“Ai da.” Hứa Minh Tâm kêu thành tiếng, ôm lấy đầu nói: “Đau đầu quá, hình như vết thương lại nửt ra rồi, em thấy em cần nhập viện tĩnh dưỡng…”Hứa Minh Tâm chưa nói xong, sắc mặt Cố Gia Huy đột nhiên vô cùng khó coi, ôm lấy bụng minh.