Hứa Minh Tâm vốn định giả vờ không nhìn thấy nhưng đã muộn Hứa Minh Tâm rồi.
HứaAn Kỳ bước từng bước tới đây rồi nói: “Hứa Minh Tâm, sao cô lại ở đây? Cô chưa kết hôn mà có con rồi sao?”
“Không có, chị đừng có nói hưu nói vượn, tôi chỉ là kinh nguyệt không đều mà thôi.”
“Tôi chẳng quan tâm!” HứaAn Kỳ nói với vẻ bất cần, lần trước Hứa Minh Tâm đánh cô ta một bạt tai, tới bây giờ cô ta vẫn ghi nhớ trong lòng. Bắt buộc phải trả cho đủ!
“Hứa Minh Tâm, người đàn ông của cô đâu rồi? Người quái dị đó đâu?”
“Nếu cô còn dám nói hưu nói vượn thì tôi không khách sáo nữa đâu.” Hứa Minh Tâm tức giận.
Cho dù HứaAn Kỳ nói mình như thế nào cũng không quan trọng, nhưng không thể chửi bởi Cố Gia Huy được!
HứaAn Kỳ thấy Hứa Minh Tâm kích động như thế thì có chút bất ngờ.
Cô ta cắn răng rồi lấy một thiệp mời đưa cho Hứa Minh Tâm.
“Ngày mốt là sinh nhật hai mươi hai tuổi của tôi, sẽ làm tiệc ở nhà. Tôi mời một số bạn bè tới dự, tôi không muốn khiến người ngoài nghĩ rằng chị em nhà họ Hứa không hợp nhau, làm mất mặt nhà mình. Sau này chúng ta đều gả vào nhà họ Cố, cũng tính là người một nhà đúng không?”
“Chị muốn nói cái gì?”
Hứa Minh Tâm nhìn thiệp mời màu trắng trước mặt mà có chút không dám nhận.
Sao cô lại có cảm giác rằng HứaAn Kỳ không có ý tốt nhỉ.
“Cố Tử Vị cũng tới, cô cũng dẫn chồng chưa cưới của cô tới đi.”
“Tôi và anh ấy có việc…”
“Hứa Minh Tâm, có phải là cô sợ rồi đúng không?” HứaAn Kỳ ngắt lời Hứa Minh Tâm, cô ta nói tiếp: “Có phải là chồng mình xấu quá nên không dám dắt ra ngoài, sợ xấu mặt đúng không? Không phải là cô muốn bảo vệ anh ta à? Sao, bây giờ đến cô cũng không muốn dẫn anh ta ra ngoài, sợ người khác cười chê nữa rồi à?”
“Tôi sẽ không bao giờ chê bai chồng sắp cưới của mình. Đúng là tôi có sợ hãi, sợ những bè bạn của cô nói chuyện mà không suy nghĩ, cố ý nói tới gương mặt của chồng sắp cưới tôi. Tôi sợ tôi không kiềm chế được rồi phá tiệc sinh nhật của cô. Đến lúc đó để cho cô trực tiếp xấu mặt thì phiền lắm!”
Hứa Minh Tâm nói với vẻ ngông nghênh.
HứaAn Kỳ nghe vậy thì cắn chặt răng, hận không thể băng vằm Hứa Minh Tâm thành trăm mảnh.
Sao lúc trước mình không phát hiện Hứa Minh Tâm lại nhanh mồm nhanh miệng thế nhỉ.
Quả nhiên có chỗ dựa có khác, to gan hơn nhiều. Đáng tiếc số mạng của Hứa Minh Tâm không tốt, chẳng thể bấu víu cái chỗ dựa này được!
“Chị cũng không sợ em phá hư tiệc sinh nhật của chị. Chị chỉ sợ em không tới, bữa tiệc sẽ không được vui mà thôi. Đã thế thì chị đợi, nhớ kỹ chăm chút cho đẹp vào, đừng ăn mặc mộc mạc như thế này.” HứaAn Kỳ nói xong rồi quay người rời đi.
Hứa Minh Tâm nhìn tấm thiệp trong tay mà có chút buồn rầu, cuối cùng là có nên đi hay không đây?
“Em đang làm gì thế?”
Đằng sau lưng vang lên giọng nói của Cố Gia Huy. Cô giật mình vội vàng quay người lại rồi giấu tấm thiệp ra sau lưng.
Hứa Minh Tâm vẫn chưa biết nên nói với Cố Gia Huy như thế nào. Cô sợ rằng Cố Gia Huy sẽ bị trêu chọc trong bữa tiệc.
Cố Gia Huy thông minh như thế, sao anh lại không nhìn ra được sự khác thường của Hứa Minh Tâm chứ, anh trực tiếp vươn tay ra đằng sau rồi giật lấy.