Nhưng bây giờ… Có một nữ nhân mà hắn có thể đến gần và cũng nguyện ý đến gần, thậm chí khát vọng được gần gũi với nàng, hắn thực sự không muốn để bản thân chịu thiệt nữa, còn về phần danh phận, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn sẽ cho Phượng Khương Trần một danh phận mà nàng xứng đáng được có, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ để nàng phải chịu ấm ức.
Đương nhiên, những thứ này đều phải nhận được sự đồng ý của Phượng Khương Trần, còn lần này thì sao? Dù nói thế nào đi chăng nữa lần này cũng là hắn thất lễ, thấy Phượng Khương Trần xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, Cửu hoàng thúc lúng túng an ủi: “Hiệu quả cách ấm của xe ngựa rất tốt, người bên ngoài không nghe thấy đâu.
’’
Nói cách khác, không cần phải lo lắng đến chuyện mất mặt, hơn nữa cho dù như thế thì cũng không phải chỉ một mình Phượng Khương Trần bị, hắn cũng rất mất mặt, sống hơn hai mươi năm trời lại cư xử như thể chưa từng nhìn thấy nữ nhân bao giờ, chì vì một nụ hôn mà đánh mất tất cả sự đề phòng và lý trí, thiếu chút nữa đã ăn sạch Phượng Khương Trần trong xe ngựa.
Quả đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, không ngờ hắn cũng có ngày hôm nay, chẳng lẽ tất cả nam nhân Lam tộc bọn họ đều đã được định trước sẽ phải thất bại trong tay nữ nhân tộc Phượng Ly sao?
Cửu hoàng thúc bi ai phát hiện, ít nhất bây giờ, thật sự đúng là như thế.
“Hừ…’’ Nghe thấy câu nói này, Phượng Khương Trần thoáng yên tâm hơn một chút, tức giận trừng mắt lườm Cửu hoàng thúc một cái, ánh mắt tràn ngập trách móc.
Nam nhân đúng là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, có thể tuỳ tiện động dục bất chấp thời gian và địa điểm, nếu không phải vì ngươi, sao ta có thể rơi vào tình cảnh xấu hổ như thế này, mặc dù người bên ngoài không nghe được nhưng làm sao ta có thể gặp người khác với bộ dạng như vậy đây?
Phượng Khương Trần dùng sức nắm chặt chiếc váy nhăn nhúm của mình, trong lòng không ngừng suy nghĩ lát nữa khi xuống xe ngựa, nàng phải làm gì đây?
Bị trứng mắt một cái cũng không đau không ngứa, hơn nữa dục vọng trên mặt Phượng Khương Trần vẫn chưa biến mất hoàn toàn khiến cái liếc mắt này mang theo bảy phần phong tình, ba phần tức giận, đừng nói đến chuyện tức giận, ngược lại trong lòng Cửu hoàng thúc càng thêm vui vẻ, mà kết quả vui vẻ hơn chính là… Vật dưới thân hắn khó khăn lắm mới dịu xuống đôi chút, nhưng bị Phượng Khương Trần liếc nhìn như thế, lại không tự chủ được đứng lên, hơn nữa còn hung tợn hơn cả trước đó.
Hừ… Vừa trướng vừa đau, cần phải được phát tiết cấp bách, Cửu hoàng thúc nhìn thoáng qua thứ đồ không nghe lời kia, lại nhìn về Phượng Khương Trần, vẻ mặt buồn bực.
Chỉ một ánh mắt đã động tình, hắn đúng là không có tiền đồ.
Phượng Khương Trần cảm nhận được ánh mắt của Cửu hoàng thúc, vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt của hắn: “Có việc gì sao?’’ Giọng điệu hiếm khi trở nên nhẹ nhàng, không còn cách nào khác, sau khi bình tĩnh lại, Phượng Khương Trần cũng hiểu chuyện vừa mới xảy ra không thể trách Cửu hoàng thúc hoàn toàn, bản thân nàng cũng có Lâm.
Suy cho cùng, nàng không những không tử chối Cửu hoàng thúc mà còn dung túng cho hắn, thậm chí là chủ động đáp trả, loại chuyện này vốn dĩ không thể xuất phát từ một phía, nếu nàng không phối hợp, Cửu hoàng thúc cũng sẽ không đi đến được bước này.
Khả năng tự chủ của Cửu hoàng thúc nàng đã từng được tận mắt chứng kiến, người tự chủ kém là nàng, khi bị hắn dụ dỗ, nàng nhanh chóng đánh mất lý trí.
“Làm sao bây giờ?’’ Cửu hoàng thúc chỉ vào thứ đã dựng đứng dưới hạ thân của mình, vẻ mặt vô tội, đôi mắt sâu thẳm lộ ra một chút ngây thơ và bất lực, trên khuôn mặt thấp thoáng sự hồn nhiên vô tội.
Được rồi, hắn thừa nhận mình hơi vô sỉ, nếu là ngày thường hắn chắc chắn sẽ không bao giờ trêu chọc Phượng Khương Trần như thế, nhưng… Hắn đã bị Phượng Khương Trần phớt lờ một lần, còn lại bị nàng phớt lờ lần thứ hai sao?
Phượng Khương Trần có thể trêu chọc hắn, tại sao hắn lại không thể trêu chọc nàng? Hơn nữa hắn cũng rất thích nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đỏ mặt của Phượng Khương Trần, nàng như thế thực sự khiến người ta muốn nuốt chửng vào bụng.
Phượng Khương Trần nhìn theo tầm mắt của Cửu hoàng thúc, nhìn thấy tiểu đệ đệ đang dựng thẳng của hắn, dưới cái nhìn chằm chằm của nàng lại không ngừng lớn hơn nữa, nàng đỏ mặt cúi đầu.
Nam nhân này quá vô sỉ, nàng là thục nữ, làm sao có thể nhìn thấy mấy thứ này, hắn trêu chọc như thế không sợ nàng sẽ xấu hổ tự sát sao?
Danh Sách Chương: