Huyên Phi từ nhỏ đã luôn được cưng chiều, sống an nhàn sung sướng, mọi người xung quanh không bao giờ dám làm trái ý nàng ta, Cung chủ Cung Huyền Tiêu không bao giờ để nàng ta phải chịu ấm ức, cũng không bao giờ nói nặng một câu, nàng ta muốn làm gì thì làm như thế.
Chưa nói đến việc bị trúng đạn vào cổ tay hay vào chân, ngón tay Huyên Phi bị trầy xước một chút, toàn bộ Cung Huyền Tiêu sẽ xôn xao gà bay chó chạy.
Bây giờ cả tay và chân đều bị Phượng Khương Trần đã thương, cộng với thái độ khinh miệt của Phượng Khương Trần đối với nàng ta, Huyên Phi càng cảm thấy vết thương càng đau đớn hơn, nàng ta không ngừng ở trên mặt đất ôm tay chân lăn qua lăn lại, nước mắt nước mũi chảy dài trên mặt, khóc rất đáng thương.
Nhưng mặc dù nàng ta chịu ủy khuất lớn đến như vậy, thế mà đám người xung quanh vẫn không chịu ra mặt thay nàng, Huyên Phi không thể chịu đựng được nữa nên buông lời chửi bới Phượng Khương Trần: “Đồ khốn kiếp, nữ nhân xấu xa, nếu hôm nay ngươi không giết chết ta, vậy thì ngày sau ta tuyệt đối không tha cho người, đồ khốn kiếp, ta sẽ dập nát chân tay ngươi, khoét mắt, cắt mũi, cắt tai và cắt lưỡi của ngươi, biến ngươi thành người lợn để nuôi, cho ngươi nếm thử cảm giác sống không bằng chết.
Không… Ta muốn… phá hủy khuôn mặt kia, sau đó ném vào kỹ viện thấp kém nhất, cho ngươi…”
“Ồn ào chết đi được.
Nếu còn không ngậm miệng lại, ta sẽ hủy bỏ cánh tay kia của ngươi.
” Bang … Phượng Khương Trần không chút do dự, bắn vào chân còn lại của Huyên Phi.
A … Huyên Phi đau đớn hét lên, nhưng lần này nàng không dám mắng hay khóc nữa.
Ba mươi sáu Cương của Cung Huyền Tiêu sát khí muồi phần, mấy lần muốn rút dao ra, nhưng bị tiếng súng của Phượng Khương Trần làm cho sợ hãi, chỉ có thể căm phẫn đứng sang một bên hằm hằm nhìn nàng không chớp mắt.
Phượng Khương Trần gật đầu hài lòng, ở trong kinh thành quá lâu, nàng căn bản không gặp qua một nữ tử “lỗ mãng” như Huyên Phi.
Đại tiểu thư Cung Huyền Tiêu còn thô lỗ hơn thôn nữ: “Người giống như ngươi vậy mà cũng vọng tưởng muốn gả cho Đại công tử, đến hạ nhân bên người huynh ấy ngươi còn không xứng đáng.
”
Phượng Khương Trần đang nói lời thật lòng, nhưng Huyên Phi lại không nghĩ như vậy, khuôn mặt thanh tú vặn vẹo, ba mươi sáu Thiên Cương không dám nhúc nhích, chính nàng ta cũng không đứng dậy được, Huyên Phi đưa tay sờ chạm vào cây roi bên cạnh, đang muốn thừa dịp Phượng Khương Trần không để ý, hướng nàng vung một đòn bất ngờ, khi tay vừa cầm vào thân roi nàng ta chợt nghe thấy một hồi tiếng bước chân đồng loạt vang lên.
Có người đang đến!
Gương mặt Huyên Phi khẽ nhúc nhích, cười phá lên: “Hahaha, nữ nhân xấu xa đáng chết.
Nhất định là Nhị ca ta đang đến, nếu nhị ca ta đã tới vậy thì thứ ám khí giấu trong tay ngươi cũng vô dụng rồi.
”
Không phải xui xẻo như vậy chứ?
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, nghe qua liền biết rất nhiều người, vậy khẳng định không phải là đến tiếp ứng nàng, Phủ Túc Thân Vương nếu phái người đến chắc chắn không nhiều như thế, có lẽ bọn họ thực sự đến từ Cung Huyền Tiêu.
Thật đen đủi! Ngón tay cầm súng của Phượng Khương Trần trắng bệch, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, Phượng Khương Trần nhìn chằm chằm Huyên Phi và những người xung quanh nàng ta, nhìn xem có cơ hội bắt Huyên Phi làm con tin hay không.
Đánh giặc bắt vua trước, có Huyên Phi trong tay chính là Cung chủ của Cung Huyền Tiêu nàng cũng không sợ, nhưng … Huyên Phi và ba mươi sáu Thiên Cương bên cạnh sớm đã có phòng bị từ trước, ba mươi sáu Thiên Cương cũng không dám di chuyển, đồng dạng nàng cũng không dám lộn xộn, vì thế căn bản hoàn toàn không tìm được cơ hội.
Nàng nên làm gì bây giờ? Vẻ mặt Phượng Khương Trần nghiêm trọng, lông mày nhíu lại, nhìn bộ dáng nàng lo âu phiền muộn, Huyên Phi trông đầy tự mãn và đắc ý, nàng ta bỏ qua nỗi đau trên người vui vẻ nói: “Nữ nhân xấu xí, bây giờ ngươi đã hiểu kết cục của kẻ dám đối đầu cùng Cung Huyền Tiêu là như thế nào chưa, để ta nói cho ngươi biết: Người xúc phạm ta sẽ không có kết cục tốt đẹp, nhưng ngươi yên tâm, ta nghĩ Đại công tử xem ra rất coi trọng ngươi, trước khi huynh ấy gả cho ta, ta sẽ không giết ngươi, mà sẽ từ từ tra tấn, sau đó để cho mười gã nam nhân cao lớn thay phiên thưởng thức …”
Danh Sách Chương: