Lúc ăn sáng, Phượng Khương Trần phát hiện ra Tôn Tư Hành, cốc chủ Huyền Y cốc và Thôi Hạo Đình đều không ở đây, lúc này Phượng Khương Trần một câu cũng không nói, yên lặng mà ăn cơm, trong lòng thầm nghĩ, Cửu hoàng thúc vì tối hôm qua, thật đúng là hao tổn tâm huyết.
Cho nên, khi nàng ra khỏi cửa, không thấy phủ Túc Thân Vương đưa hộ vệ cho nàng, chỉ cười, những người này không ở đây mới bình thường, dù sao thì Cửu hoàng thúc ra tay, làm gì có chuyện có cá lọt lưới.
Nàng và Tô Quán tú tỷ thí là chuyện quyết định nhất thời, người nhận được tin cũng không nhiều, cho nên hôm nay khi ra cửa, may mắn không có bị người vây xem.
Lúc đi ngang qua đường cái, ngẫu nhiên còn có thể nghe được người qua đường đang bàn tán chuyện nàng và Tô Quán tú tỷ thí, dù sao thì việc này liên quan đến thứ đánh cuộc rất lớn, e là cách hai tháng, trình độ lửa nóng vẫn không giảm.
Nghĩ đến thứ đánh cược kia, Phượng Khương Trần cười, tuy rằng tỷ lệ nàng chiếm từ một phần hai mươi, biến thành một phần một trăm, nhưng kia cũng chỉ là số lượng nhỏ, có số tiền này, sau khi nàng dọn về Phượng phủ, cuộc sống sẽ không quá túng quẫn, cũng có thể cho xây lại mộ chôn cho cha mẹ nàng… Vừa đến hoàng cung, Phượng Khương Trần đã được người đưa tới Thú Uyển, nói hôm nay tỷ thí ở nơi đó.
“Thú Uyển? Hôm nay tỷ thí không phải nên ở võ trường sao? Chẳng lẽ hôm nay thi cưỡi ngựa bắn cung?” Phượng Khương Trần vẻ mặt khó hiểu, thuận tay cho thái giám dẫn đường một túi tiền, hy vọng đối phương có thể giải đáp một chút.
Không có tiền, một bước khó đi!
Tiểu thái giám ước lượng độ nặng của túi tiền, lộ ra nụ cười vừa lòng, mọi người đều nói Phượng cô nương này là người hào phóng, quả nhiên là thế, không uổng phí ngày hôm qua hắn ta đánh rớt năm người, hỏi thăm tin tức khắp nơi, đổi lấy cơ hội dẫn đường cho Phượng Khương Trần.
“Phượng cô nương không cần lo lắng, hôm nay vẫn tỷ thí võ kỹ, chẳng qua, Tô gia bên kia lo lắng, hai bên đều là kiều quý ưu tú, nếu như trong quá trình đánh nhau, phát hiện ngoài ý muốn bị hủy dung hay gì đó, Tô gia hy vọng hoàng thượng có thể sử dụng biện pháp khác thay thế, thật sự không được, Tô gia không thể so.
” Tiểu thái giám cũng coi như không làm cho Phượng Khương Trần thất vọng khi đưa số bạc này, tin tức này cũng không phải là người nào cũng có thể nghe được.
“Thì ra là như thế này, đa tạ công công.
” Tô gia thật đúng là đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.
Tô gia cho rằng Phượng Khương Trần đã hủy dung, lúc tỷ thí võ thuật sử ám chiêu, hủy hoại dung mạo của Tô Quán, Tô gia làm vậy cũng có thể giải thích được, phải biết rằng, dung nhan của nàng có bị thương, cho dù không phải Tô gia làm, cũng là vì Tô gia đưa ra tỷ thí, Tô gia có thể trốn tránh trách nhiệm được sao.
“Phượng cô nương khách khí, đúng rồi… Tiểu nhân còn nghe nói, hai ngày trước, Tô Quán tiến cung bái kiến hoàng hậu nương nương và hiền phi nương nương, khiến cho hai vị nương nương yêu thích, hiền phi nương nương còn ở lại ăn cơm, cho đến khi cửa cung khóa lại, tú tài Tô quán mới rời cung.
” Này xem như mua một tặng một, số tiền kia của Phượng Khương Trần, tiêu rất có giá trị.
“Công công có tâm, ngày mai lúc Khương Trần qua phủ, còn mời công công đến uống ly rượu.
” Phượng Khương Trần hiểu rõ, chuyện thái giám này nói cho nàng biết, nhất định là có mục đích, nàng nếu không mở miệng tỏ vẻ gì, khẳng định không được.
“Đa tạ Phượng cô nương, chỉ là tiểu nhân muốn ra khỏi cung một chuyến thật không dễ dàng, nếu Phượng cô nương tiện, còn xin Phượng cô nương ở trước mặt hoàng quý phi, thay tiểu nhân nói tốt vài câu, tiểu nhân họ Lâm, tên là Côn.
”
“Thì ra là Lâm công công, Khương Trần nhớ kỹ.
” Nhắc đến khẳng định là phải nhắc đến, còn có dùng đến hay không, đó chính là chuyện của hoàng quý phi nương nương.
Phượng Khương Trần phát hiện, những người trong cung này, sống rất mệt, một đám bó hướng lên trên.
Cửu hoàng thúc từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh này, khó trách tạo thành loại tính cách kỳ quái.
Danh Sách Chương: