Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cửu Hoàng thúc đứng lên, một cỗ khí tức cường đại cũng theo đó mà ra.

Người áo đen mồ hôi trên trán chảy xuống càng nhanh.

Trong lòng âm thầm kêu khổ, lần sau có tin tức liên quan tới Phượng Khương Trần có đánh chết hắn ta cũng không tự mình đến báo cáo.
“Tìm cho Địch thế tử chút chuyện làm.” Cửu Hoàng thúc hướng về phía thư phòng, lúc đi qua người áo đen chỉ nhẹ nhàng phân phó.
Người áo đen cung kính đứng dậy cúi tiễn Cửu Hoàng thúc rời đi.
“Chuẩn bị kiệu, bổn vương muốn xuất phủ.”
Hắn ngược lại muốn đến xem xem Phượng Khương Trần biết rộng hiểu nhiều kia nghĩ gì mà dám mang chuyện tuyển rể ra uy hiếp hắn.


Nàng chán sống rồi ư?
Mẫu thân nói quả thực không có sai, nữ nhân quả nhiên không nên sủng.

Phượng Khương Trần này lá gan lớn, vậy mà dám nói điều kiện với hắn.

Nói điều kiện thì cũng coi như bỏ qua đi, hắn cũng không ngại sủng ái chiều theo nàng.

Nhưng Phượng Khương Trần thế mà lại dám xuất ra cái chiêu tuyển rể này.
Hừ…Phượng Khương Trần nàng muốn gả cũng phải nhìn xem kẻ đó có dám cưới này hay không nhé.
Cửu Hoàng thúc ngày thường tính tình cũng đủ lạnh lùng, luôn bày ra bộ dáng cự tuyệt người khác tới gần nhưng hôm nay thì hoàn toàn chính là một khối băng di động, đi tới đâu hàn khí liền tỏa ra tới đó.
Thiếp thân thái giám cũng bị dọa tới mức không dám đi gần, sợ bị hàn khí đó đóng băng bất động luôn.
Thái giám cố tình đi chậm, cho tới khi đến gần kiệu quan mới dám bước lên nhanh.

Đợi cho Cửu Hoàng thúc lên kiệu rồi, mọi chuyện sắp xếp ổn thỏa, quay đầu lại mới thấy tổng cả kiệu phu, thị vệ theo hầu Cửu Hoàng thúc hôm nay cũng trùng trùng điệp điệp lên tới gần ngàn người.
Đây chính là đoàn theo thân vương xuất hành, Cửu Hoàng thúc bình thường cực kỳ ít dùng.Hôm nay cố ý lấy ra chính là muốn để Phượng Khương Trần hiểu được tại nơi này, nếu Phượng Khương Trần muốn gả cũng phải nhìn xem hắn có đồng ý cho nàng gả hay không.
Nữ nhân ngốc nghếch, chủ động tới Cửu vương phủ cầu xin hắn một lần rất khó sao?
Hắn tức giận vì Phượng Khương Trần không chủ động đi một chuyến tới Cửu vương phủ, hắn có thể ăn thịt được nàng sao? Cửu Hoàng thúc ngồi trong kiệu càng nghĩ càng giận.
Nữ nhân kia có thể đi cầu người khác mà nhất định vẫn cứ không tới cầu hắn.

Khi nàng có việc chỉ muốn tìm Vương Cẩm Lăng nhưng xưa nay chưa từng nghĩ tới hắn.

Không đi cầu xin hắn cũng coi như xong đi, thế mà nàng có thể tùy tiện ban bố muốn tuyển rể.


Loại lời này có thể tùy tiện nói sao?
Từ Hoàng thành phía Đông đến phía Tây.

Một đoạn đường này cũng không tính là ngắn, thanh thế đao to búa lớn của Cửu Hoàng thúc đã sớm thu hút được sự của rất nhiều người.

Có không ít người trực tiếp phái gia đinh đi theo nhìn xem rốt cuộc Cửu Hoàng thúc muốn làm cái gì.
Phượng Khương Trần nhanh chóng nhận được tin Cửu Hoàng thúc sẽ ghé qua đây, gia nô từ trên xuống dưới của Phượng phủ vội vã quỳ dưới đất hoan nghênh.

Ngay cả nàng cũng vậy, không có cách nào khác vì người ta là thân vương mà.

Nàng phải đi ra ngoài quỳ nghênh đón là lễ tiết cơ bản yêu cầu.

Nếu như không phải Cửu Hoàng thúc đột nhiên tới, nàng còn đang tính phải đốt hương tịnh thân rồi sửa chữa lại viện tử một lần nữa.
Tới thật nhanh, đây chính là đang ra oai phủ đầu mà.

Phượng Khương Trần liền biết Cửu Hoàng thúc này không phải là người dễ trêu.

Buổi sáng nàng mới nói trong vòng ba ngày nếu ấy không được khế đất của Phượng phủ thì nàng sẽ tuyển rể, buổi chiều Cửu Hoàng thúc liền đến đây ngay.
Trước đó nàng chỉ là suy đoán việc khế đất của Phượng phủ có liên quan tới Cửu Hoàng nhưng hiện tại xem ra chuyện này đích thị do Cửu Hoàng Thúc làm.

Phượng Khương Trần quỳ gối ngoài phòng.


Xa xa liền thấy thị vệ cưỡi ngựa mở đường, phía sau là một đám binh võ thị vệ.

Ở giữa là tám tráng hán đỡ kiệu quan, trông có vẻ rất uy phong lẫm liệt.

Kiệu đi tới đâu, bác tính nhao nhao quỳ xuống tới đó.
Phượng Khương Trần nhận mệnh mà cúi đầu, đợi cho thái giám shoo hành lễ, nàng liền nằm rạp trên mặt đất: “Vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Phượng Khương Trần không nghe được hai chữ miễn lên.

Chỉ thấy một mảnh y phục màu đen đứng xuống trước mắt nàng.

Sau đó lại tiếp tục di chuyển, hàng loạt tiếng bước chân của thị vệ cũng dồn dập theo sau.

Cả tiểu vậy ở khu Tây đều bị người của Cửu Hoàng thúc vây kín.
Đợi cho người của Cửu vương phủ đi ra, Phượng Khương Trần cùng một đoàn người mới có thể đứng lên.

Cái này chính là đang ra oai phủ đầu một cách hung ác.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK