Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lời nói của Phượng Khương Trần đã kéo một phần lý trí của hắn trở về, hôm nay cũng chưa phải thời điểm tốt, vừa rồi hắn lại lợi dụng lúc nàng không để ý mà động, một khi Phượng Khương Trần đã nói không muốn thì hắn chỉ còn cách sử dụng vũ lực, nhưng mà hắn… lại không muốn sử dụng vũ lực với nàng.

Phượng Khương Trần bị đè lại, trong bóng tối hai người đối mắt nhìn nhau, nàng nhìn thấy trong mắt Cửu Hoàng thúc là một cỗ áp lực bị kiềm nén, Phượng Khương Trần chột dạ mở to mắt, bất an hơi vặn vẹo thân mình.

Nàng không nghĩ tới mình chỉ giả vờ ngủ thôi mà sự việc lại phát triển thành cái dạng này.

“Đừng nhúc nhích.


” Cửu Hoàng thúc cúi đầu, cắn cắn vào cổ Phượng Khương Trần: “Nếu nàng còn động đậy bản vương sẽ không chịu được đâu.


Vừa nói Cửu Hoàng thúc vừa cử động, cả người hắn nóng hừng hực, vừa vặn chạm vào nơi tư mật của Phượng Khương Trần: “Nàng biết mà, bản vương muốn nàng, rất muốn.


Ha… Thật sự là Phượng Khương Trần không dám nhúc nhích thêm chút nào nữa, nhỏ giọng nói: “Cửu Hoàng thúc, ngài đừng có làm càn.


Nàng không thể cứ như vậy mà xuôi theo hắn được, nàng còn chưa chuẩn bị tốt.

Ặc… Chuẩn bị? Chuẩn bị cái gì cơ? Phượng Khương Trần cũng không biết, nàng chỉ biết chuyện hôm nay đột ngột quá, nếu nàng đoán không nhầm thì hôm nay Cửu Hoàng thúc tới tìm nàng là để nói chuyện chính sự, thế mà chuyện gì cũng chưa nói nhưng hai người đã lăn lên giường rồi, hơn nữa còn trong tình trạng không một manh áo manh quần.

“Nàng yên tâm, nếu như nàng không muốn ta nhất định sẽ không ép nàng.


” Cửu Hoàng thúc nằm sát trên người Phượng Khương Trần vẫn không động, thân dưới hắn nóng ran, cũng không nể tình mà khe khẽ di chuyển dưới thân Phượng Khương Trần.

Phượng Khương Trần chỉ cảm thấy có một luồng nhiệt nóng bừng từ bụng mình dần truyền xuống dưới, cả người càng ngày càng nóng, cơ thể dường như đang dần trở nên trống rỗng, đột nhiên nàng muốn… muốn nam nhân trước mặt này chiếm lấy mình.

Phượng Khương Trần rất muốn đẩy Cửu Hoàng thúc ra, nếu cứ tiếp tục như vậy thì đến lúc Cửu Hoàng thúc ổn định được rồi lại đến phiên thân thể nàng xuất hiện phản ứng mất.

“Khương Trần, nàng xem xem, nàng cũng muốn ta.

” Cửu Hoàng thúc rất hài lòng nhìn những thay đổi trên thân thể Phượng Khương Trần, tay phải hắn mò xuống, ngón tay có lực lưu lại trên da thịt nõn nà những vệt hồng nho nhỏ, Phượng Khương Trần không nhịn được khẽ run lên, thật thoải mái, thoải mái đến nỗi nàng chịu không nổi mà khẽ bật ra một tiếng rên.

Nàng luôn cảm thấy mình quá bao dung với Cửu Hoàng thúc, đối với hành vi lúc này của hắn cũng vậy, ngoài miệng nàng vẫn liên tục từ chối hắn nhưng thực ra cũng không có hành động gì thực tế, nàng đang rất mâu thuẫn, không biết ngay lúc này bản thân có muốn hay không mà cứ như vậy cùng Cửu Hoàng thúc dây dưa.

Trong bóng tối, mặt mày Cửu Hoàng thúc tràn đầy ý cười, tay phải hắn dừng lại trên eo Phượng Khương Trần, không ngừng mơn trớn vuốt ve, Phượng Khương Trần lại nhịn không được kêu lên một tiếng nữa.


Thực ra Cửu Hoàng thúc rất biết cách khiêu khích người khác, Phượng Khương Trần có thể lấy đầu mình ra mà cam đoan, nàng đây là bị Cửu Hoàng thúc khiêu khích mới có phản ứng như vậy.

“Mông cong eo nhỏ, làn da lại nõn nà, không ngờ ở trên giường Khương Trần lại xinh đẹp động lòng người như thế.


Đùa à, đây chắc chắn là đang chọc ghẹo nàng, hắn không chỉ dùng tay trêu đùa nàng mà còn muốn dùng lời lẽ để tán tỉnh, vẻ mặt Phượng Khương Trần thoáng chốc đỏ bừng lên.

Giây tiếp theo, Phượng Khương Trần lập tức nổi giận… Tên khốn này, ăn đậu hũ của nàng nàng còn chưa tính sổ, lại còn ở đó mà chọc nàng, thật sự là thấy nàng dễ bắt nạt đúng không.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK