“Đi chết đi…” Tên thích khách còn chưa kịp nói xong đã nghe thấy một tiếng hét thảm thiết vang lên, tiếp theo là tiếng thứ hai, rồi tiếng hét thứ ba cũng khổ sở mà vang lên.
“A… A…”
Âm thanh thê lương tựa như tiếng quỷ kêu, dân chúng hai bên đường đều bị doạ đến tỉnh giấc, nhưng không có một ai dám ra ngoài này dò xét xem bên ngoài đã có chuyện gì xảy ra, càng không nói đến việc cứu giúp Phượng Khương Trần.
“Keng keng…” Ba thanh đao chém xuống nhưng đều chém trúng vào bức tường, Phượng Khương Trần lại ung dung mà tránh thoát được.
“A a a…”
Ba tên thích khách ngã trên mặt đất, hai tay ôm mặt vừa khóc vừa kêu la, trong không khí nồng nặc mùi axit sunfuric, nhờ vào ánh trăng có thể nhìn thấy được những vết lở loét và sưng đỏ trên khuôn mặt của ba tên thích khách kia.
Hóa ra là Phượng Khương Trần lợi dụng cơ hội cận chiến với tên thích khách thứ hai, lấy axit sunfuric đậm đặc chưa được phân tách từ trong túi trị liệu thông minh ra, đợi cho đến khi ba người này tới gần liền lấy axit tạt về phía đối phương.
Đừng hỏi tại sao nàng có thể nhanh như vậy đã có thể lấy ra axit sunfuric đậm đặc, thật ra trước khi vào cung nàng đã chuẩn bị đầy đủ, phàm là những thứ có thể giết người, nàng đều mang theo bên mình một hai thứ.
Người ta đều nói phương thức phòng ngự tốt nhất chính là tiến công, mà đối với Phượng Khương Trần, cách thức tự bảo vệ bản thân tốt nhất chính là giết chết đối phương.
Vốn dĩ Phượng Khương Trần không tính sử dụng những loại đồ vật như axit sunfuric đậm đặc này với người khác, nàng sợ sau khi tiến cung, Nam Lăng Cẩm Phàm sẽ bắt nàng thuần hóa dã thú hoặc thứ gì đó, chỗ axit sunfuric đậm đặc này vốn được chuẩn bị dùng để đối phó với dã thú.
Không phải Phượng Khương Trần suy nghĩ quá nhiều, thật sự là kỹ thuật thuần hóa ngựa của nàng quá xuất sắc, xuất sắc đến mức nàng sợ sẽ có người lợi dụng việc này mà làm quá lên, hơn nữa lo trước khỏi hoạ cũng đúng mà, nào biết cuối cùng vẫn là sử dụng để đối phó với người khác.
Chỉ hơi đáng tiếc một chút, số lượng mà nàng chuẩn bị không nhiều lắm, hơn nữa loại đồ vật như axit cũng chỉ có thể tấn công bất ngờ một lần, nếu sử dụng nhiều hơn thì đối phương sẽ không bị lừa nữa.
Phượng Khương Trần bình tĩnh lại và phát hiện ra hộ vệ của Vương gia còn đang dây dưa với đám thích khách, biết là nơi đây không nên ở lâu.
Nếu để cho thích khách đột phá được vòng bảo vệ của hộ vệ Vương gia rồi lại truy đuổi nàng vậy thì đúng là thê thảm, nhưng nếu như không ép hỏi ba người này người ở sau màn xúi giục là ai, nàng lại không cam lòng.
“Nói, ai phái các ngươi tới đây?” Phượng Khương Trần nhặt thanh đao trên mặt đất chém lên mặt của tên thích khách.
“A, a a…” Tên thích khách giống như một con dã thú bị thương, thống khổ rống lên: “Giết ta đi, ta sẽ không nói, sẽ không nói đâu.
”
Tính ăn mòn của axit sunfuric đậm đặc quá mạnh, Phượng Khương Trần đến gần để quan sát, phát hiện cả khuôn mặt của ba tên thích khách đều bị huỷ hoại, nhìn qua vô cùng đáng sợ, nhất là lúc này ánh sáng ban đêm không rõ, chỉ hơi liếc mắt một cái thì không khác gì lệ quỷ.
“Không nói phải không? Không nói cho ta biết thì thôi vậy, giết ngươi sao? Thật sự xin lỗi, hiện tại ta không có tâm trạng giết người.
”
Phượng Khương Trần giơ đao chém lên tứ chi của ba tên thích khách, không biết là do sắc trời quá tối nên thấy không rõ, hay là do Phượng Khương Trần không khống chế tốt lực đạo của bản thân, hoặc lại do nàng là có ý muốn giúp…
Phượng Khương Trần cứ một đao chém xuống, ba tên thích khách ngoại trừ gân tay cùng gân kheo bị kéo ra ngoài, cổ tay và cổ chân chỉ còn lại có một nửa dính vào trên thân thể, máu liên tục chảy ra tạo nên tiếng “Xì xì”, nếu không được cứu chữa kịp thời, ba người này rất nhanh sẽ chết vì mất máu quá nhiều…
“A…”
Một âm thanh cao hơn cả tiếng kêu thảm thiết khi nãy vang lên, trong đêm tối thế này có vẻ càng thêm đáng sợ, làm cho người ta sởn tóc gáy, Phượng Khương Trần đã nghe thấy ở gần đấy có hài tử bị dọa đến nỗi gào khóc.
Danh Sách Chương: