Yêu quái, đám mây báo điềm lành đây chính là điểm yếu của hoàng thượng, cho dù Lý Tưởng chưa chết, thì hoàng thượng cũng mang hắn ra thiêu sống đến chết để xoa dịu nỗi sợ hãi của bách tính.
“Nó thật sự rất đẹp, ngài yên tâm những đám mây tốt lành đó sau này sẽ không bao giờ có nữa, cùng một thủ pháp thì ta sẽ không dùng hai lần.
” Đám mây tốt lành trên bầu trời Phượng phủ giống như sao băng, vụt qua trong chốc lát, nếu không phải là đám mây tốt lành đó quá chói mắt thì mọi người đều hoài nghi có phải mình nhìn nhầm rồi không, mà đây chính là điều Phượng Khương Trần muốn: “Cửu hoàng thúc, cảnh đẹp cũng ngắm xong rồi, chúng ta nên về thôi.
”
Từ nay về sau đường ai nấy đi, chuyện tối hôm qua coi như không có phát sinh gì.
Phượng Khương Trần nhắm mắt, ép xuống sự đấu tranh và không nỡ trong lòng.
Với điềm lành này, thì trận đại hỏa trong Phượng phủ đã có lời giải thích viên mãn, nàng cũng đã triệt để tẩy trắng, những vết dơ kia sẽ không có người nhắc tới nữa, những người đó lại càng không dám công kích nàng thất thân trước đám cưới, nàng sẽ có một cuộc sống mới giống như những người bình thường khác.
“Trở về? Ngươi cho rằng trong hoàng cung xảy ra chuyện lớn như vậy hoàng thành sẽ không giới nghiêm, sẽ cho ngươi tự do ra vào sao? Ngươi nghĩ rằng hoàng thượng chịu tổn thất lớn như vậy lại cứ vậy mà chấp nhận sao.
” Cửu hoàng thúc cười nhìn Phượng Khương Trần.
Trong thành có nhiều hoàng tử như vậy, bọn họ làm sao có thể bỏ qua cơ hội tối như thế chứ, Phượng Khương Trần tưởng rằng đem nước khuấy đục thì chỉ cần yên lặng bỏ xuống thì không phải nước sẽ lại trong sao?
Lý Tưởng chết rồi, hoàng thượng sẽ rất đau đầu, một khi ngày ấy tra ra cái chết của Lý Tưởng có liên quan đến nàng thì nàng cũng rất đau đầu.
“Nếu đã như vậy thì không quay về là được, Phượng phủ đã bị phá hủy, ở đây không có nhà của ta, thiên hạ rộng lớn Phượng Khương Trần ta có chỗ nào không thể đi sao.
”Phượng Khương Trần không quan tâm nói, nàng tin Cửu hoàng thúc sớm đã có biện pháp đối phó, ngoài ra đợi hoàng thượng điều tra đến nàng, sự tình đâu có dễ dàng như vậy.
Người muốn giết Lý Tưởng trên thế gian này có rất nhiều, nàng cũng chỉ là một trong số đó.
Ngoài ra, Lý Tưởng chết rồi thì rất nhiều người đến làm phiền hoàng thượng, hoàng thượng nào còn thời gian đi quan tâm con tép nhỏ như nàng.
Hơn nữa ở hoàng thành này cũng không có quá nhiều việc và người đáng để nàng lưu lại, không phải vì sự an nguy của mấy người đó, để xóa sạch hoài nghi, không ảnh hưởng đến những người đã giúp nàng thì nàng thật sự đã đi rồi.
Về phần Cửu hoàng thúc?
Vốn dĩ là người không có khả năng, hà tất phải cưỡng cầu, chuyện phát sinh đêm qua giữa hai người bọn họ, Phượng Khương Trần chỉ cho rằng kỹ xảo của Cửu hoàng thúc quá cao, hại nàng mê đắm, coi chuyện đêm qua như một hồi ức tốt đẹp là được rồi……
Đi?
Phượng Khương Trần vậy mà lại có ý niệm rời khỏi hoàng thành, trong lòng Cửu hoàng thúc giật mình, đồng tử nhíu chặt, trên người toát ra khí tức nguy hiểm: “Ngươi muốn bị Tứ Quốc truy nã sao?”
Hắn đột nhiên lại quên mất chuyện quan trọng như vậy, nếu Phượng Khương Trần đi rồi thì thiên hạ lớn như vậy hắn biết đi đâu tìm người, vì để xua tan ý niệm muốn rời đi của nàng, Cửu hoàng thúc nói từng chữ từng chữ: “Phượng Khương Trần, cứ như vậy mà đi thì tội danh của ngươi thành thật rồi, cái chết của Lý Tưởng không cần chứng cứ, mọi người đều sẽ nghi ngờ ngươi, thứ đồ ngươi dùng để giết lý Tưởng uy lực lớn như vậy, ngươi cho rằng hoàng đế tứ quốc sẽ buông tha cho ngươi sao?”
Đừng nói đến hoàng đế tứ quốc, ngay cả hắn cũng không muốn buông tha, những lời ngày Cửu hoàng thúc không nói ra, chỉ tiếp tục nói: “Phượng Khương Trần, ngươi cho dù có năng lực thì cũng chỉ là một người, khi tứ quốc liên thủ bắt ngươi thì cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể thì cũng không trốn thoát, ngươi không chết thì cũng biến thành con rối của hoàng đế mỗi quốc, trở thành Lý Tưởng tiếp theo.
Còn có, ngươi ngược lại trốn đi dễ dàng như vậy, nhưng có nghĩ đến Tôn gia không? Có nghĩ đến Vương gia không? Đế vương giận dữ người chết ngàn dặm.
Mặc dù hoàng đế không có cách nào đoạt lấy gia tộc hào môn Vương Tạ, nhưng không có nghĩa là Vương Tạ nhị gia có thể phung phí hoàng quyền.
Vương gia tuy rằng có quân đội riêng, nhưng số lượng quân đội riêng đó cũng có hạn, khi đối mặt với việt tứ quốc liên thủ thì Vương gia nhất định sẽ đại thương nguyên khí, tốt hơn một chút thì là từ gia tộc hạng nhất lưu lạc đến mức không bằng cả gia tộc hạng ba, mà nghiêm trọng hơn một chút thì Vương gia sẽ trở thành Lam thị và Phượng Cách thị tiếp theo, trực tiếp bị diệt tộc! Mạng người tính bằng đơn vị vạn người chỉ vì sự rời đi của ngươi mà phải chết, Phượng Khương Trần ngươi có thể yên tâm mà đi sao?”
Phượng Khương Trần có một điểm yếu lớn nhất đó là nàng rất trọng tình nghĩa!
Cửu hoàng thúc tin rằng hắn nói như vậy nàng sẽ không còn ý niệm rời khỏi hoàng thành nữa.
Danh Sách Chương: