Hoàng hậu cho phép Phượng Khương Trần và Đông Lăng Tử Lăng cử hành hôn lễ đúng thời hạn, nguyên nhân lớn nhất là để cắt đứt suy nghĩ của Đông Lăng Tử Lăng, thà cưới một cô bé mồ côi còn tốt hơn lấy một công chúa tâm địa không tốt, chỉ cần Đông Lăng Tử Lăng cưới Phượng Khương Trần, hắn và Dao Hân sẽ không thành.
Tây Lăng công chúa sẽ không làm thiếp!
“Hoàng huynh nói phải.
” Đông Lăng Tử Lăng đen mặt, đứng ở phía đối diện Tây Lăng Dao Hân, nghe thấy lời của Thái t thì cắn răng nói.
Hắn càng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hơn bất cứ ai, tại sao Dao Hân lại có thể chạy đến phòng của Thuần Vu quận vương, nhìn bộ dáng của nàng…
Y phục lộn xộn, cổ còn có dấu hôn.
Nhìn sang Tử Thuần cũng quần áo không chỉnh tề, hai mắt sưng lên càng chứng minh cả đêm qua hắn không ngủ ngon giấc.
Một nam một nữ buổi tối ở trong phòng có thể làm cái gì còn cần người ta phải nói sao? Đối mặt với tình huống như vậy, hắn muốn thuyết phục chính mình tin tưởng Dao Hân, tin tưởng rằng tối qua không có chuyện gì xảy ra, nhưng hắn không làm được…
“Dao Hân, ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?” Đông Lăng Tử Lăng nói, trong mắt chứa đầy căm phẫn vì bị phản bội nói.
Đường đệ của hắn và nữ nhân mà hắn yêu thương…
Hahaha… Thiên hạ này còn có ai đáng thương hơn hắn sao?
Vì Dao Hân, hắn làm trái ý mẫu hậu, vứt bỏ vị hôn thê, kết quả là…
Hắn có được cái gì?
Đông Lăng Tử Lăng nhắm mắt lại, che giấu đau đớn và phẫn nộ trong ánh mắt, hai tay nắm chặt thành quyền, hắn sợ mình sẽ không nhịn được mà ra tay đánh chết Đông Lăng Tử Thuần rồi.
Đông Lăng Tử Thuần hẳn là may mắn, nếu như không phải Thái tử và Trác Đông Minh đang ở đây, nếu như không phải là vì giữ gìn mặt mũi của mình, hắn đã ra tay từ lâu rồi.
Lúc Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc đang đi vào liền nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Thái tử, đối mặt lửa giận của Tây Lăng Thiên Lâm và sự lên án Tây Lăng Dao Hân, Thái tử không nhìn thẳng.
Nói đùa, việc này có đánh chết cũng không thể thừa nhận, cho dù thế nào cũng phải đẩy hết lên người Tây Lăng Dao hân.
Đông Lăng Tử Thuần thì đứng ở đó với vẻ mặt mù mịt, đối mặt với ánh mắt giết người của Đông Lăng Tử Lăng, Đông Lăng Tử Thuần không ngừng co mình lại ở nơi hẻo lánh, hạ thấp cảm giác đang tồn tại của mình…
“Chuyện này là thế nào? Mới sáng sớm đã tụ tập hết ở đây.
” Cửu hoàng thúc đứng ở cửa viện, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng và không vui.
Nham hiểm! Nham hiểm! Quá nham hiểm!
Cửu hoàng thúc đã biết rõ còn hỏi, rõ ràng muốn nhắc lại chuyện xấu của Tây Lăng Dao Hân một lần nữa, ha ha ha, không ngờ Tây Lăng Dao Hân cũng có một ngày như vậy.
Nghĩ đến Tây Lăng Dao Hân tự làm tự chịu, Phượng Khương Trần liền tức giận, cũng bởi vì nàng ta thích Đông Lăng Tử Lăng mà ra tay hủy hoại vị hôn thê là nàng, nên để loại nữ nhân như nàng ta nếm thử mùi vị bị hủy hoại danh tiếng lẫn tương lai.
Nàng không để ý Tây Lăng Dao Hân gả cho ai, duy chỉ có gả cho Đông Lăng Tử Lăng là làm nàng khó chịu, bây giờ nguyện vọng của Tây Lăng Dao Hân đã thất bại, sao nàng có thể không vui vẻ.
Cơ quan tính toán quá thông minh nhưng trái lại lỡ tay làm hại chính mình, Tây Lăng Dao Hân có ngày hôm nay tất cả đều là do nàng ta tự chuốc lấy, ban đầu gieo hạt thì hôm nay sẽ hái quả.
Phượng Khương Trần ngay ngắn đứng sau lưng Cửu hoàng thúc, không hề che giấu tâm trạng đi xem náo nhiệt của mình, hài hước nhìn hai huynh muội Tây Lăng Thiên Lâm.
Trác Đông Minh nhìn thấy Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần tiến đến liền vội vàng tiến lên hành lễ rồi đứng sau lưng Cửu hoàng thúc giống Phượng Khương Trần, nháy mắt ra hiệu với Phượng Khương Trần.
Mặc dù không có nói chuyện nhưng Phượng Khương Trần vẫn hiểu ý Trác Đông Minh, không có gì hơn là nói Tây Lăng Dao Hân ác nhân tự có ác nhân trị, hại người cuối cùng cũng sẽ bị người hại.
Xem ra, mặc dù lúc trước Tây Lăng Dao Hân làm ra vẻ bí ẩn nhưng người biết chuyện cũng không ít.
Danh Sách Chương: