Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Nếu là bình thường thì hắn đã đánh Vương Thất rồi, nhưng giờ thật sự ra tay thì gia gia chắc chắn sẽ không tha cho hắn, mà Vương Thất còn có tình không sợ chết dùng ánh mắt khiêu khích.

Tuy Đông Lăng Tử Lãng không nhìn thấy, nhưng nghe thôi cũng đã hiểu, hắn không kiên nhẫn nhưng lại không thể không đứng ra hoà giải: “Được rồi, đừng làm rộn, tìm người quan trọng hơn, hình như dư nghiệt của Chu Tương còn đang hoạt động bên ngoài hoàng thành, nếu tiếp tục chậm trễ dẫn đến Phượng Khương Trần gặp phải dư nghiệt của Chu Tương, vậy thì không xong.


“Lười so đo với ngươi.

” Trác Đông Minh thuận thế mà xuống đài.


“Lười so đo với ta, ta mới lười nói chuyện với ngươi, thế tử gia, đợi khi tìm được Phượng Khương Trần rồi nói sau, nếu nàng không có chuyện thì thôi, lỡ như xảy ra sự cố gì, ta xem ngươi giải thích với ca của ta như thế nào.

” Vương Thất quay mặt đi, không để ý tới Trác Đông Minh nữa, hắn ta phóng người lên ngựa, giơ roi lao đi trước, lúc đi ngang qua xe ngựa của Đồng Lăng Tử Lãng thì nói một câu: “Lăng Vương điện hạ, ta lo lắng cho an nguy của Phượng Khương Trần, đi trước một bước.


Phía sau là hai mươi hộ vệ do Vương gia phái đi, lần gặp nạn trước ở rừng cây làm Vương gia rất khiếp sợ, cho nên Vương Thất ra khỏi thành nhất định phải mang theo hộ vệ.

Hộ vệ của Vương gia, đội thân vệ của Lăng Vương, cộng thêm thân vệ của Trác Đông Minh, đội ngũ khổng lồ này đang chạy ra ngoài thành, làm sao có thể không gây chú ý.

Cửu hoàng thúc nhận được tin tức, chỉ cười không nói lời nào, làm cho thái giám bên cạnh hắn tò mò muốn chết, cũng không biết Cửu hoàng thúc có ý gì.

Phủ Trần Quốc Công nghe thấy tin này, có chút may mắn lúc trước mình chỉ mới thăm dò, chưa ra tay với Phượng Khương Trần, nếu chọc giận Phượng Khương Trần thì chắc hẳn không gặp được chuyện tốt gì, nhưng nếu không trực diện đối đầu thì vẫn có thể âm thầm giở thủ đoạn sau lưng, chuyện mời Phượng Khương Trần tới cửa xem bệnh phải nhanh chóng thực hiện.

Sau khi Hoàng thượng biết, ông nhìn chằm chằm vào hai chữ “Lạc Ngũ” hồi lâu.

“Các ngươi xác định là Lăng Vương?”
“Thuộc hạ chắc chắn là Lăng Vương điện hạ.


” Mật thám quỳ trên mặt đất, cúi đầu.

“Lui ra đi.

” Hoàng thượng lại nhìn mật báo một lần nữa, sau đó để vào một hộp gỗ.

Hành động của Đông Lăng Tử Lãng nằm ngoài dự liệu của ông, tương tự như vậy, sự thờ ơ của Cửu hoàng thúc cũng là điều ông không ngờ tới được.

Hoàng thượng không tin Cửu hoàng thúc sẽ không sốt ruột, bọn họ đều rất rõ tình hình bên ngoài thành là thế nào, những người đó cũng không đơn giản chỉ là dư nghiệt của Chu Tương.

Trên thực tế, những người đó là mật thám của Nam Lăng ở Đông Lăng, một đám cao thủ do Tam hoàng tử Nam Lăng thống lĩnh.

Kể cả Hoàng thượng cũng không làm gì được những người này, nếu như Phượng Khương Trần rơi vào trong tay bọn người ở ngoài thành, có khả năng sẽ thập tử nhất sinh.

Mà một lát sau, Hoàng hậu cũng nhận được tin tức, bà cũng không rộng lượng được như Hoàng thượng, Hoàng hậu trực tiếp tức giận đến mức suýt hôn mê bắt tỉnh.

Nhi tử của bà, nhi tử luôn làm bà lấy làm kiêu ngạo, lại vì một kẻ đầy nhuốc nhơ mà mang vết thương ra khỏi thành.


“Phượng Khương Trần, tốt nhất ngươi nên chết ở bên ngoài, nếu không bổn cung tuyệt đối không buông tha cho ngươi, bỗn cung không cho phép, tuyệt không cho phép nhi tử của ta có dính dáng tới ngươi.


Rắc… Hoàng hậu đã trực tiếp bẻ gãy hộ giáp.

Bà không cho phép, tuyệt đối không cho phép nhi tử của mình cưới Phượng Khương Trần, đừng nói là Trắc phi, cho dù là một tiểu thiếp không có danh phận cũng không được…
“Hoàng hậu nương nương, ngài đừng sầu lo, Lăng Vương điện hạ là người làm đại sự, tuyệt đối không thể bị một yêu nữ mê hoặc, Lăng Vương điện hạ nhất định là có chuyện gì khác, hoặc là nguyên nhân nào đó khác.

” Lão ma ma vội vàng an ủi, cặp mắt đò đẫn kia vẫn hơi híp, cứ như vĩnh viễn không mở ra được.

“Nguyên nhân? Nó có thể có nguyên nhân gì nữa, nhi tử của bổn cung thì bổn cung hiểu, nó là loại người đa tình, Tây Lăng Dao Hân, nàng công chúa tài trí vô song của Tây Lăng, nữ nhân như vậy mà nó lại đi thích.

Thích thì thôi đi, vui đùa một chút cũng không sao cả, nhưng không ngờ nó lại muốn cưới đối phương làm phi, ha ha, nó thật khờ dại không giống bình thường, thật sự nghĩ nữ nhân như Tây Lăng Dao Hân là thật tình thích nó hay sao?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK