Mỗi người đều có một bí mật không muốn để cho người khác biết.
Cửu Hoàng Thúc tiến vào đại điện, vừa vào đã cảm thấy bầu không khí căng thẳng, cả đại điện yên tĩnh không có một tiếng động, văn võ bá quan đều đứng yên, cúi đầu như những bức tượng đá.
Hoàng Thượng càng ngày càng mất kiên nhẫn, Cửu Hoàng Thúc liền cười lạnh trong lòng một cái, tuy nhiên trên mặt lại không để lộ một chút biểu cảm gì, bước từng bước vững vàng vào đại điện, cũng bỏ qua ánh mắt sắt lạnh như băng của Hoàng Thượng, hắn vẫn như thường ngày hay lui tới gặp Hoàng Thượng, vừa mở miệng hành lễ lại bị một tiếng vang lớn ngắt ngang…
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Hoàng Thượng kinh sợ đứng bật dậy khỏi long ỷ, trên gương mặt của Thái tử, các vị hoàng tử cùng đại thần văn võ đều tỏ vẻ hoảng sợ, chỉ có một mình Cửu Hoàng thúc vẫn đứng bình chân như vại trong điện, dáng vẻ của hắn giống như trời có sập xuống cũng không liên quan đến mình, chỉ có hắn tự biết, trong lòng hắn cũng rất buồn bực…
Chuyện này là sao? Chẳng nhẽ Phượng Khinh Trần còn có hậu chiêu? Không phải nàng đã từng nói cùng một chiêu thức, sẽ không dùng lại lần thứ hai sao?
Phượng Khương Trần đúng là còn hậu chiêu, nhưng mà tiếng nổ to lớn này lại không liên quan đến Phượng Khương Trần…
Tiếng nổ rầm rầm này, không chỉ cắt ngang bái lễ của Cửu Hoàng thúc, cũng xen ngang lời trách tội của Hoàng Thượng, bởi vì sự việc xảy ra hồi sáng nay, đám người vẫn còn rất sợ hãi âm thanh khủng bố này, chỉ sợ không cẩn thận mình sẽ là Lý Tưởng thứ hai.
Hoàng Thượng cũng không có tâm trạng nói chuyện với Cửu Hoàng thúc nữa, chỉ im lặng ngồi xuống long ỷ, đợi người bên dưới bẩm báo tình hình.
Đợi đến khi cung nhân báo lên, tiếng động lớn vừa rồi là một tiếng sấm, đã đánh chết một con trâu ngoài thành, những người ở đây bao gồm cả Hoàng Thượng cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Các vị hoàng tử, văn võ bá quan nhìn nhau một hồi cũng không ai dám nói một chữ.
Nói gì? Nói cái gì cơ, sự tình quá mức kỳ lạ khác với lẽ thường, Lý Tưởng chết, tường thụy xuất hiện ở Phượng phủ, còn có tiếng sấm vô cớ này.
Nếu nói mấy chuyện này không liên quan đến nhau, có quỷ mới tin, nhưng mà nếu như những chuyện này thật sự có liên quan đến nhau, vậy thì đúng là rất đáng sợ rồi.
Lẽ nào Lý Tưởng thật sự là yêu nghiệt? Chẳng lẽ mảnh đất Phượng phủ kia trước đây thật sự không phước lành sao, nếu không làm sao Phương gia lại nhanh chóng sụp đổ như vậy? Còn con trâu kia, chả có nhẽ nó cũng thành tinh rồi, nên bị ông trời phát hiện ra đánh chết tươi?
Đám người trong đại điện càng ngẫm càng run sợ, từng người lén nhìn Hoàng Thượng, muốn Hoàng Thượng đưa ra ý kiến.
Hoàng Thượng ngồi vững vàng trên long ỷ, vẫn giữ được dáng vẻ uy nghiêm bệ vệ như lúc thường, nhưng mà thái giám hầu hạ bên người lại nhìn thấy sự uể oải trong ánh mắt của Hoàng Thượng, còn có hai bàn tay đang run run của ông ta.
Sáng sớm nay, sau khi trong hoàng cung bỗng vang lên một tiếng động lớn, Hoàng Thượng đã giật mình choàng tỉnh.
Ông trời ơi, dám giết người ngay dưới chân Hoàng Thượng, người làm Hoàng Thượng như ông ta làm sao có thể ăn ngon ngủ yên cho được, tra, lập tức điều tra, nhưng mà kết quả tra được thì sao?
Chỗ ở của Lý Tưởng không có người ngoài đến gần, cũng không có bất kỳ vật liên quan xuất hiện, mà cả một cái cung điện lớn như vậy, bên trong có nhiều người như thế, chỉ có một mình Lý Tưởng chết, người đứng xung quanh hắn ta chỉ bị thương nhẹ, thế này thì làm sao mà trong lòng Hoàng Thượng không sợ hãi, có lẽ tên Lý Tưởng kia thật sự là yêu nghiệt đi?
Hoàng Thượng lập tức vời ông lão trong Khâm Thiên Giám đến, đưa bát tự của Lý Tưởng cho ông ta, cũng không nói là của ai, chỉ ra lệnh cho Khâm Thiên Giám tính toán mệnh cách của người này.
Ông lão trong Khâm Thiên Giám nhìn hồi lâu, chân mày nhíu chặt, nói số mạng của người này, đã mất được nửa năm rồi.
Hoàng Thượng vừa nghe liền sợ mất mật.
Đã mất được nửa năm rồi? Hoàng Thượng nhìn thấy tư liệu điều tra về Lý Tưởng, trong đó có viết nửa năm trước Lý Tưởng đột nhiên thay đổi tính tình, từ một thiếu niên trung hậu chất phác, biến thành một gã nam tử gian trá khôn lỏi.
Hoàng Thượng mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng đã nghĩ đến, người tên Lý Tưởng này có tám phần khẳng định là yêu nghiệt, nếu như không phải là yêu ma quỷ quái thì làm sao có thể chế tạo ra loại vũ khí như bom sấm sét này.
Danh Sách Chương: