Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, anh ta nháy mắt với mấy người khác.


Trên bàn, mấy người đàn ông đều đứng dậy, rời khỏi ghế.


Đợi bọn họ rời khỏi, Đỗ Tịch Tịch mới mắng một câu: “Chơi cái gì chứ?”





Diệp Mộng im lặng, một lúc lâu sau, cô mới ngẩng đầu lên nói: “Đúng rồi, gần đây Lê Văn Vân ở công ty mấy em như nào rồi?”


Đỗ Tịch Tịch bĩu môi nói: “Còn có thể thế nào nữa, còn không phải là ngày nào cũng đến muộn à, vốn dĩ lần này đến đây, em còn định đi cùng anh ta, kết quả là sáng nay, em đợi đến mười giờ hơn, anh ta vẫn không đến công ty, làm em tức chết mất.”


Diệp Mộng nhíu mày nói: “Anh ấy không quý trọng cơ hội làm việc của mình như vậy sao?”


“Anh ta căn bản là không phải làm việc, thực ra ngân hàng Tân Hải coi anh ta như...”


Ngay khi cô nói đến đây, Đặng Hân Hân kéo nhẹ Đỗ Tịch Tịch, Đỗ Tịch Tịch mới phản ứng lại rồi nói: “Dù sao cũng mặc kệ người này, bố em rất thích anh ta, có lẽ sẽ không sa thải anh ta đâu.”


“Em nói....liệu anh ấy sẽ đến Lâm Hải sao?” Diệp Mộng bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu.



VietWriter



Sắc mặt của mấy người Đỗ Tịch Tịch đều biến đổi, kì quái nhìn Diệp Mộng.


Trần Âm Âm ngồi bên cạnh bĩu môi nói: “Anh ta đến đây làm gì, người như vậy, nhìn vào đều cảm thấy bẩn mắt.”


Nghe được lời của cô ta, Trần Hiểu Nguyệt hơi nhíu mày rồi nói: “Thực ra con người của Lê Văn Vân cũng rất tốt.”


“Bíp bíp bíp...” Đúng lúc này, Diệp Mộng cầm điện thoại lên, cô nhìn thoáng qua điện thoại, tiếp nhận điện thoại rồi nói: “Alo, anh ạ!”


Là điện thoại của Diệp Kỳ.


“Alo, Mộng Mộng, nói với em chuyện này, Lê Văn Vân mới đến Lâm Hải, nếu như anh ta dám đến tìm em, em trước cứ gọi điện thoại cho anh, chắc chắn thằng nhóc này có ý đồ với em, anh đoán nó sẽ phá hỏng tiệc đính hôn của em và Vưu Tường”


Diệp Kỳ nói: “Tiệc đính hôn của các em không được xảy ra bất kỳ sai sót gì, em hiểu không?”


“Cái gì?” Giọng nói của Diệp Mộng lộ ra một chút kinh ngạc.


“Đúng vậy, cậu ta vừa đến quán bar của anh, còn xảy ra chút xung đột với nhân viên của anh nữa.” Diệp Kỳ cười lạnh nói.


“Em biết rồi.” Diệp Mộng thở dài một hơi!


Sau khi ngắt điện thoại, không có ai phát hiện ra, trong ánh mắt của Diệp Mộng loé lên một chút vui mừng, sau đó nhìn mọi người rồi nói: “Lê Văn Vân.... Đến Tận Hải rồi.”


“Hả?” Bên trong nhà hàng, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía cô!


Sau khi Lê Văn Vân trở về nhà, bố mẹ anh cũng đã trở lại, Tào Vân nhìn thấy Lê Văn Vân, vui mừng đến mức nước mắt không ngừng rơi, kéo Lê Văn Vân ngồi xuống cùng nhau nói chuyện, mãi cho đến một giờ sáng, mới miễn cưỡng đi nghỉ ngơi.


Một đêm yên lặng!


Ngày hôm sau, khi Lê Văn Vân tỉnh lại cũng đã hơn mười giờ sáng.


Sau khi rửa mặt qua loa một chút, anh gọi điện thoại cho Khương Vĩ, điện thoại nhanh chóng được kết nối, ở đầu dây bên kia, Khương Vĩmắng: “Mẹ nó, sao bây giờ cậu mới gọi điện, tớ còn tưởng tớ đang nằm mơ cơ đấy, còn tự tát mình mấy cái đây này.”


Lê Văn Vân vui vẻ hẳn lên.


“Tớ đến đầu làm đây.” ở đầu dây bên kia, Khương Vĩ hỏi.


“Tập đoàn Hãn Vũ.” Lê Văn Vân bình tĩnh nói.


“Tập đoàn... Tập đoàn... Hãn Vũ ả?” Ngay sau khi nghe thấy cái tên đó, Khương Vĩ lắp bắp nói.


Đúng vậy, tập đoàn Hãn Vũ ở Lâm Hải, cũng không hề thua kém tập đoàn sản nghiệp của những gia tộc đỉnh cao.


Nhưng điều quan trọng nhất là, công ty tập đoàn Hãn Vũ này, Lê Văn Vân đã nắm đến bảy mươi phần trăm cổ phần, ba mười phần trăm cổ phần còn lại là của Phạm Nhược Tuyết.


Bố của Lê Văn Vân cũng đến làm ở đây, nhưng Lê Văn Vân vì muốn bố mình thoải mái một chút, ngay khi bố nhậm chức, anh đã phân phó cho những người bên này đừng sắp xếp việc gì cho Lê Cảnh An làm.


Người phụ trách hiện tại của công ty từng là một Người Gác Đêm, chỉ là trong một lần làm nhiệm vụ, người đó bị thương quá nghiêm trọng, bị chặt đứt một cánh tay, cuối cùng không thể chịu được cường độ làm việc của Người Gác Đêm nữa, sau khi rời bỏ Người Gác Đêm, dưới yêu cầu của Lê Văn Vân và Phạm Nhược Tuyết, người đó chấp nhận làm quản lý kinh doanh của công ty này.


Mà Lê Văn Vân là chủ tịch bí ẩn nhất của công ty này!


Đương nhiên, Lê Văn Vân đến Hãn Vũ, ngoài việc muốn để Khương Vĩ đến đó làm việc, còn muốn lợi dụng năng lực của tập đoàn Hãn Vũ, để làm rõ xem rốt cuộc công ty hậu cần bên kia xảy ra chuyện gì!


Anh chỉ sửa soạn đơn giản một chút rồi ra ngoài.


Nửa giờ sau, anh đúng giờ đến trước cổng tập đoàn Hãn Vũ, Khương Vĩ cũng đã chờ ở đằng xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK