Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối hôm nay, mấy người Lê Văn Vân cũng không khác gì những người trẻ tuổi bình thường, bọn họ ngồi đó cùng bàn luận về phụ nữ, Lý Thu vì kết hôn mà căng thẳng đến nỗi không ngủ được.
Mà là bạn của anh ta, mấy người Lê Văn Vân cũng cực kỳ khẩn trương.
Mãi cho đến tận khuya, lúc rạng sáng họ mới chìm vào giấc ngủ.
Vừa ngủ được ba tiếng, khoảng năm giờ sáng hôm sau, bọn họ đã bị cha mẹ Lý Thu đánh thức.
Mấy người Lê Văn Vân thay trang phục phù rể, quần áo của bọn họ đều giống nhau, tất cả cùng mặc một bộ vest đen sang trọng, về phần chú rể Lý Thu, anh ta mặc một bộ vest màu trắng, mấy người họ đều là người biết võ, nên dáng người không tồi, sau khi mặc vest, trạng thái của họ hoàn toàn khác với những ngày thường.
Lê Văn Vân sửa sang lại một chút rồi nói: “Khó chịu thật, hình như lần đầu tiên mặc vest trong đời, lại hiến cho Thu Thu!”
Đương nhiên đội ngũ đón dâu không phải chỉ có bốn người bọn họ, một số bạn bè người thân của Lý Thu cũng đã tới.
Thời điểm bọn họ đang thay quần áo, cửa phòng bị đẩy ra, một thanh niên dáng người hơi béo, khoảng ba mươi tuổi bước tới nói: “Lý Thu!”
Lê Văn Vân nhìn thoáng qua người này rồi âm thầm đánh giá, nhìn lướt qua thì có dáng vẻ một công dân thành đạt, anh ta mặc một chiếc áo sơ mi nhỏ, kẹp một chiếc túi da dưới nách.
“Lý Thu, chào nha, hiện tại mọi người đều ở đây hết sao? Nghe nói đây là nhà cậu đi thuê?” Anh ta mở miệng hỏi.
Lý Thu đã dặn cha mẹ mình khiêm tốn, giữ kín miệng một chút, cho nên với người ngoài, anh ta nói với một số người thân và bạn bè rằng căn nhà này là anh ta đi thuê.
“Đúng vậy.” Lý Thu gật gật đầu nói.

“Bọn họ đều là bạn của cậu sao?” Dứt lời, anh ta lại nhìn sang Lê Văn Vân, Cố Bạch và Trần Tiêu rồi mở miệng hỏi.
“Ừ!” Lý Thu gật gật đầu, sau đó mở miệng giới thiệu: “Đây là Lê Văn Vân, Cố Bạch, anh Trần Tiêu!”
Sau đó, anh ta lại nhìn về phía người đàn ông có thân hình hơi mũm mĩm kia, quay đầu nhìn nhóm Lê Văn Vân cười mỉm một cái, giới thiệu: “Đây là anh họ tôi, Lý Gia Long! Là thành viên có triển vọng nhất trong nhà họ Lý chúng tôi, sở hữu một công ty game đáng giá vài ngàn vạn!”
Mấy người Lê Văn Vân có thể đọc ra được ý tứ thật sự bên trong nét tươi cười đó của anh ta.
Đây là một người giả tạo!
“Ôi dào, chỉ là một chút tiền cỏn con thôi ấy mà.” Lý Gia Long khua khua tay, mở miệng nói: “Nhưng mà anh có cái này cần phải nói với cậu đây, mấy người làm lính như cậu kiếm được tiền cũng không dễ dàng gì, có cần phải thuê căn nhà đắt tiền như vậy để kết hôn hay không.

Căn nhà kiểu này, thuê một tháng chắc ít cũng phải mười vạn, thậm chí đến anh còn không có khả năng sống nổi ở đây.

Cậu không cần thiết phải phô trương lãng phí như thế đâu.”
“Ách, mấy cái này không cần phiền đến anh họ phải nhọc lòng đâu, chúng ta đi ra ngoài đón dâu trước đã!” Lý Thu cười cười nói.
“Thu Thu, anh biết khi còn nhỏ anh đối xử với cậu có hơi khoa trương không đúng mực, cũng hay bắt nạt cậu, nhưng thật lòng anh cũng chỉ hy vọng cậu trở nên tốt hơn một chút, vì vậy anh mong cầu đừng có ý thù địch gì với anh, hôm nay anh chắc chắn sẽ giúp cậu đưa thẻ, sẽ cho cậu đưa một cái lễ thật lớn, để cậu nở mày nở mặt, bạn bè phải ghen tị.” Anh ta nói, sau đó lôi ra một tấm thẻ.

“Ha ha!” Cố Bạch nói: “Không phải là mấy trăm vạn đó chứ, anh họ thật hào phóng nha!”
Lý Gia Long dừng một chút, sau đó ho khan một tiếng rồi nói: “Không cần đến mức đó đâu, đúng rồi, chúng ta phải đi gắn hoa lên xe chứ, xe cưới của cậu đâu, có muốn anh cho mượn con xe Đại Bôn của anh không?”
“Đoàn xe cưới đã thuê xong hết rồi.” Lý Thu khẽ cười cười.
Lý Gia Long hơi hơi động, sau đó anh ta vỗ vỗ bả vai Lý Thu nói: “Vậy cũng được, hôm nay anh cũng không thể đi đón dâu với các cậu, vì hôm qua làm việc có hơi mệt, phải đi chơi với một ông chủ có giá trị tài sản hơn trăm triệu.

Lát nữa anh sẽ nằm nghỉ trên sô pha nhà cậu một lúc.”
Lý Thu gật gật đầu nói: “Được, vậy phiền anh họ rồi.”
Lý Gia Long khua khua tay nói: “Việc nhỏ ấy mà, đừng để bụng.”
Vừa dứt lời, anh ta xoay người rời đi, đợi đến khi anh ta đi rồi, Cố Bạch mới tiến tới nhìn Lý Thu cười hì hì hỏi: “Sao hả, nghe ra ý tứ người anh em này không? Trước kia anh thường xuyên bị anh ta bắt nạt coi thường nhỉ?”
“Lúc còn nhỏ, gia cảnh của anh ta tốt hơn tôi, lại là kiểu người hay khoe khoang giả tạo, mặc kệ anh ta.” Lý Thu bĩu môi nói: “Tới đây cũng chỉ để giảng đạo với khoe của thôi.”
Cố Bạch bĩu môi nói: “Đợi lát nữa xem anh ta có kinh ngạc đến rớt cằm không.”
Lê Văn Vân nói với vẻ tươi cười: “Đừng bận tâm mấy chuyện này nữa, dù gì cũng chỉ là một người không cùng đẳng cấp thôi mà, hà tất gì phải so đo nhiều, Cố Bạch, đoàn xe của anh tới chưa.”

“Bây giờ tôi kêu bọn họ lái xe tới ngay đây.” Cố Bạch cười he he nói: “Kêu mấy người bạn của cậu tới lái xe đón dâu đi!”
Dứt lời, anh ta móc điện thoại di động rồi đi ra ngoài!
Chỉ một lát sau, ngoài cửa lập tức vang lên tiếng động cơ, mấy người Lê Văn Vân từ tốn đi từ trên lầu xuống.
Trên chiếc sô pha dưới lầu một, tiếng ngáy liên hồi vang lên, Lê Văn Vân tìm về nơi chủ nhân của tiếng ngáy, phát hiện Lý Gia Long đang ngủ trên sô pha, thoạt nhìn có vẻ đêm qua anh ta thật sự bận rộn tới khuya muộn!
Ngoài cửa, người thân và bạn bè được Lý Thu mời tới đều bị dọa sợ rồi, những chiếc xe xuất hiện bên ngoài toàn bộ đều là xe thể thao!
Tổng cộng có hai mươi mốt chiếc, mà giá của mỗi một chiếc xe này, ít cũng phải lên tới ngàn vạn.
Và hầu hết những chiếc xe này đều là của Cố Bạch!
Cố Bạch là một người đam mê ô tô.

Mỗi một lần kết thúc nhiệm vụ lớn, anh ta đều sẽ tự thưởng cho bản thân bằng cách mua một chiếc xe mới, đủ loại các nơi trên cả nước.
Lần này anh ta vận chuyển toàn bộ xe của mình tới đây, cũng là để sử dụng làm xe cưới cho Lý Thu.
Cảnh tượng này thực sự khiến người thân của Lý Thu bị dọa sợ rồi.
Lý Thu cười cười, hiển nhiên là rất hài lòng thỏa mãn, và sau khi sự kinh ngạc cảm thán của mọi người qua đi, người thân và bạn bè do anh ta mời tới bắt đầu tới nhận chìa khóa, sau đó lái xe về phía nơi An Nhiên đang ở!
……

Và ở một bên khác, An Nhiên đã mặc xong bộ váy cưới!
Bản thân cô ta đã là một người phụ nữ có nét đẹp rung động lòng người rồi, giờ lại khoác thêm bộ váy cưới, vẻ đẹp ấy lại càng không gì sánh được.
Bên cạnh đó, Phạm Nhược Tuyết và Hoàng Thi Kỳ cũng đã mặc xong váy phù dâu, hai người cũng trang điểm, trong căn phòng là một cảnh đẹp đến nao lòng!
“Tới tới!” Đúng vào lúc này, giọng nói của Trương Vãn Hà từ ban công vọng lại: “Mọi người mau chặn cửa lại nhanh, đừng cho bọn họ có cơ hội tiến vào.”
Trong căn biệt thự, có rất nhiều những chị em tốt của An Nhiên, bọn họ đều là người từ khu Tội Ác tới.
Lúc này, ở trong đại sảnh dưới lầu một, cánh cửa đã bị phong tỏa hoàn toàn!
Tiểu khu này là một tiểu khu về biệt thự, những người ở đây đa phần đều là kẻ có tiền đến từ Tô Chiết, giờ cũng khoảng bảy giờ sáng, có một số người đã bắt đầu bước xuống giường, bọn họ nghe thấy tiếng xe thể thao vang lên liên hồi, ngay sau đó, mấy tên nhà giàu đó chứng kiến cảnh tượng kinh người, bọn họ nhìn thấy hai mươi mốt chiếc xe thể thao hàng đầu thế giới đang từ từ lái vào tiểu khu.
Và trên những chiếc xe đó đều được cột hoa, chiếc xe đầu tiên đặc biệt bắt mắt.
Chiếc xe đầu tiên đó là do Lê Văn Vân cầm lái, hôm nay là hôn lễ của người anh em tốt nhất của anh, anh muốn đích thân lái xe.

Rất nhanh sau đó, chiếc xe đã dừng lại trước cửa.
Lê Văn Vân xuống xe, đi tới bên cạnh, mở cửa để Lý Thu bước xuống.
Trên tay Lý Thu cầm một bó hoa, anh ta đứng ở giữa, Lê Văn Vân và Cố Bạch đương nhiên đứng ở hai bên, sau đó ba người cùng nhìn về phía biệt thự hô lớn: “Mau giao tân nương ra đây, các người đã bị bao vây!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK