Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có nghĩa là các món trên này đều lấy mỗi món một phần.” Hoàng Thị Kỳ giải thích.


Ngô Nghiêu nhìn Lê Văn Vân với ánh mắt bất lực, giống như nói rằng: “Nhìn thấy chưa, tối thật sự nuôi không nổi nữa rồi!”





Lê Văn Vân vừa mới liếc menu, món ăn rẻ nhất trên đó cũng phải mấy trăm tệ, món đắt nhất tận mấy nghìn tệ một món, đại đa số trên bàn của mọi người cũng chỉ đặt ba đến bốn món, bởi vì lượng thức ăn rất nhiều.


Kiểu làm cả quyển này của Hoàng Thị Kỳ, thực sự khiến người ta không phản ứng kịp.


Lê Văn Vân nói với nhân viên phục vụ: “Cứ theo lời dặn của cô ấy làm cả quyển đi, yên tâm, chúng tôi có thể ăn hết được.”


Hoàng Thi Kỳ nhìn Lê Văn Vân cười nói: “Rộng lượng, tốt hơn đồ đệ này của tôi nhiều đấy, ba năm nay tôi... thôi, không nhắc lại nữa!”


Ngô Nghiêu cười tủm tỉm, không nói gì.



VietWriter.vn



Đúng vào lúc này, một giọng nói kỳ quái vang lên: “Hơ hơ, Lê Văn Vân à, anh lại chạy ra ngoài tán gái? Đến nhà hàng Vinh Hoa ăn cơm, anh có trả nổi không?”


Lê Văn Vân cau mày nhìn Trương Dục, lông mày nhíu lại.


Không đợi anh nói, trong ánh mắt của Hoàng Thi Kỳ xẹt qua tia sáng, lạnh lùng nói: “Chó ở đầu ra sua ở bên tai tôi vậy, Lê Văn Vân, là chó cậu nuôi hả?”


Ánh mắt của Trương Dục sững sờ, sau đó lại mỉm cười nói: “Người đẹp, chắc là cô không biết đúng không, bây giờ người ngồi với cô chính là một tên tội phạm cưỡng hiếp đấy, hơn nữa còn là hiếp dâm, cô phải cẩn thận một chút, đừng bị mắc bẫy của cậu ta.”


Nói xong, Trương Dục lại chỉ sang bên kia giới thiệu: “Người đẹp, hai người ở đằng kia, nhìn thấy không?”


Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ cùng quay sang nhìn về phía cửa, nhìn thấy hai người Liễu Bạch và Phương Quân.


“Người kia là Phương Quân và Liễu Bạch của nhà họ Liễu.” Trương Dục giới thiệu một cách đắc ý.


Lê Văn Vân mỉm cười nói: “Con nhà giàu mà cậu quen cũng nhiều thật đấy!”


Nghe thấy câu này, trên mặt Trương Dục lộ ra vẻ kiêu ngạo, sau đó nói với Hoàng Thi Kỳ: “Sao người đẹp phải ăn cơm ở tầng một chứ? Hai người bạn kia của tôi muốn mời cô cùng lên tầng năm dùng bữa trưa với chúng tôi!”


Bàn bên cạnh, khi nghe thấy Trương Dục nói vậy, có người còn trợn tròn mắt.


Chi phí bình quân mỗi người của tầng năm, e là đã lên đến hàng vạn tệ, chỉ là ăn một bữa trưa, đại đa số mọi người đều không thể chấp nhận được.


Ánh mắt của những người này khiến Trương Dục cảm thấy sảng khoái vô cùng, cậu ta nói với Hoàng Thi Kỳ: “Người đẹp, tôi có vinh hạnh được mời có chứ? Liễu Bạch và Phương Quân đều cực kì mong đợi.”


“Cậu đúng là con chó theo bên cạnh đám con nhà giàu” Lê Văn Vân chế nhạo nói: “Đặc biệt hợp với cách ăn mặc của cậu, giống hệt thái giám”


Sắc mặt của Trương Dục lập tức thay đổi!


Lúc này, Hoàng Thi Kỳ cũng nói theo: “Hoàn toàn không có hứng thú, một thằng đàn ông như anh lại còn trang điểm đậm lòe loẹt, Lê Văn Vân nói không sai, giống hệt thái giám, mau cút đi, đừng làm ảnh hưởng đến khẩu vị của tôi!”


Trương Dục sững người, cậu ta không ngờ Hoàng Thi Kỳ lại từ chối!”


Cậu ta vốn cho rằng ở Lâm Hải này, không có bất kỳ một cô gái nào sẽ từ chối yêu cầu của Liễu Bạch và Phương Quân.


Người con gái bình thường mong được tiếp cận họ, người giàu có cũng sẽ ham muốn có được danh tiếng của họ, sẽ không từ chối.


Nhưng Hoàng Thi Kỳ tỏ vẻ mặt khinh thường khi cậu ta nhắc đến hai người kia, dường như hoàn toàn không coi hai người kia ra gì.


Trương Dục nuốt nước bọt, lúc này Phương Quân đi đến phía sau cậu ta, vỗ vai cậu ta, nhìn Lê Văn Vân một cách khinh bỉ, sau đó lại nhìn sang Hoàng Thị Kỳ, bình thản nói: “Người đẹp, coi tôi với Liễu Bạch là vô danh tiểu tốt thì có hơi quá đáng đấy!”


Nói xong, cậu ta lại nhìn sang Lê Văn Vân, thản nhiên hỏi: “Cậu chính là Lê Văn Vân? Người cưỡng hiếp Diệp Hinh?”


Lê Văn Vân sờ mũi, ngẩng đầu lên nhìn cậu ta trả lời: “Có chuyện gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK