Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Văn Vân sờ sờ mũi trả lời: "Là ông cụ Long nói tôi có thể tự do chọn một người ngồi ở bàn này để luận bàn mà. Kết quả tôi cũng đâu ngờ mình lại chọn trúng một quả hồng mềm chứ!"


Ông cụ Long cười cười: "Nhóc con thú vị đấy, thế này đi, ngoại trừ Liễu Bạch, cậu có thể tùy tiện chọn ai cũng được."



"Chọn tôi nè, dám không?" Phòng Cảnh Thiên cười khẩy một tiếng, hỏi.


Lê Văn Vân đứng lên, sau đó, anh chậm rãi bước tới bàn phía sau, nhìn về phía ông cụ Long nói: "Trừ Liễu Bạch ra, tôi có thể tùy ý chọn ai cũng được, đúng không?”


"Đúng vậy!" Ông cụ Long đáp.


Phùng Cảnh Thiên cười mỉa: "Lê Văn Vân, chắc là cậu không định chọn phụ nữ đó chứ?"


Lê Văn Vân liếc mắt nhìn anh ta, sau đó chỉ vào anh ta, hỏi: "Anh tên Phùng Cảnh Thiên đúng không, còn cái người khô quắt như gậy trúc ngồi cạnh anh là Phùng Tịnh Vũ, đúng chứ?"




"Đúng vậy!" Người đàn ông cao gầy kia đứng lên, cười híp mắt nói: "Hai chúng tôi, cậu cứ tùy ý chọn!"


Lê Văn Vân gật đầu, sau đó vừa nhìn về phía Phùng Vĩ ngồi ở bàn trên hỏi: "Ông là bố của hai người họ?"


Phùng Vĩ nhướng mày, nhưng vẫn gật đầu nói: "Đúng thế!"


Lê Văn Vân gật đầu, sau đó cười nói: "Thể thì vầy đi, ba người nhà các ông, cộng thêm Hậu Diệu Trần và Liễu Vân Sơn, hết thảy năm người, cùng xông lên đi!".


“Cả năm người mấy người cùng lên đi!” Lê Văn Vân cười nói.


Lê Văn Vân vừa dứt lời, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều ồ lên.


Vốn họ tưởng rằng ngay từ đầu Lê Văn Vân chọn Liễu Bạch, họ cho rằng Lê Văn Vân chẳng ra sao cả nên vẫn nhìn anh bằng một thái độ hết sức khinh khỉnh.


Nhưng bây giờ, Lê Văn Vân đã chỉ định năm người, trong đó còn có ba người là đỉnh cấp. Quan trọng nhất là Phùng Vĩ, là người đứng ở vị trí thứ tự trong Địa Bảng.


Sắc mặt của Hầu Diệu Trần hơi thay đổi.


Trước đó ông ta đã từng chạm trán với Lê Văn Vân, khi đó ông ta đang điều trị cho Hoàng Tông Thực thì bị Lê Văn Vân túm rồi ném ra ngoài.


Bản thân ông ta đã là đỉnh cấp rồi, theo ông ta đánh giá thì Lê Văn Vân cũng ngang ngửa với mình.


Nhưng bây giờ, Lê Văn Vân lại chỉ đích danh ba người đỉnh cấp là họ, hơn. nữa trong đó còn có Phùng Vĩ.


Ban đầu sắc mặt ông ta sa sầm lại, sau đó hiện ra vẻ nham hiểm.


Nếu như năm người bọn họ thật sự ra tay thì nhất định Lê Văn Vân sẽ không thể đánh thắng được, đến lúc đó cứ đánh cho Lê Văn Vân thật mạnh, thậm chí giả bộ lỡ tay đánh Lê Văn Vân bị tàn phế cũng không phải không có khả năng.


Nghĩ đến đây, ông ta liếm liếm môi nhìn Liễu Vân Sơn, Liễu Vân Sơn và ông ta liếc mắt nhìn nhau như thể đã có chung một suy nghĩ.


Đúng vậy, đối với Liễu Vân Sơn mà nói thì vừa rồi thật sự rất bẽ mặt.


Lê Văn Vân đã đè đầu cưỡi cổ Liễu Bạch khiến ông ta đã hoàn toàn mất hết mặt mũi trước đám bạn già này.


Ngay lúc trong lòng họ có đủ loại tâm tư thì tại hiện trường cũng ồ lên.


Sắc mặt Vương Giai Kỳ lập tức thay đổi.


Cô ấy biết Lê Văn Vân là Người Gác Đêm, nhưng lại không biết Lê Văn Vân mạnh đến mức nào. Lúc này Lê Văn Vân lại thoáng cái đã chọn năm người thì trong lòng cô ấy không khỏi giật thót lên.


“Thằng nhóc này điên rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK