Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, vậy tôi cúp máy trước! Nhớ việc nhà họ Vưu bên đó đấy.” Lê Văn Vân nói.


“Ai da, thiệt là. Anh thế nào lại không thích nói chuyện với người ta, người ta cảm thấy rất buồn lòng đó.” Hoa Hồng Đỏ õng ẹo đáp lại.


Lê Văn Vân thầm mắng trong lòng, sau đó vội vàng cúp điện thoại.



Sau khi cúp điện thoại, Lê Văn Vân thở dài một hơi. Lúc này nhân viên phục vụ cũng chậm chạp đưa món lên.


Lê Văn Vân ăn một bụng không ít sau đó mới chậm rãi rời khỏi nhà hàng


Vinh Hoa. Vương Giai Kỳ đã có Phạm Nhược Tuyết chăm từng chút, anh cũng không gấp gáp trở về, suy nghĩ một chút, anh quyết định đi net đánh vài trận.


Cầm di động tìm tòi một lúc, anh mới thấy được hướng của quán net.


“Rầm!”


Vừa lúc đó, ở một nơi cách đó không xa, một tiếng “rầm” vang lên đột ngột.




Lê Văn Vân nhìn theo nơi phát ra âm thanh. Lập tức chân mày anh cau lại.


Cách đó không xa, một chiếc xe màu đen nhỏ và một chiếc xe thể thao đỏ đã đụng vào nhau.


“Mẹ nó” Lê Văn Vân sợ hết hồn, không nhịn được đi về phía bên kia.


Người xung quanh bắt đầu đồng lên, Lê Văn Vân đi đến phía trước. Phát hiện chiếc xe màu đen nhỏ phía sau tông vào đuôi xe màu đỏ, chắc là phải chịu toàn bộ trách nhiệm rồi.


Chiếc xe màu đen nhỏ kia cũng không phải hạng thường, là một chiếc Audi A6 nhưng so với chiếc màu đỏ Ferrari phía trước mà nói thì thật sự là quá chênh lệch.


“Chiếc Audi này chắc chắn xui xẻo rồi!”


“Vỡ thành như này sợ rằng phải bồi thường không ít đâu nha.”


Người vây xung quanh bắt đầu thảo luận.


Lê Văn Vân cau mày, lúc này chỗ ghế tài xế phía trước một người đàn ông cường tráng đi xuống, anh ta mang một cặp kính râm, bộ dạng có vẻ rất tức giận.


Đi về phía sau, anh ta vỗ lên cửa sổ chiếc Audi hét: “Mở cửa, mở cửa!”


Lê Văn Vân nhíu mày càng chặt. Anh nhìn qua cửa kiếng xe có thể thấy trên ghế lái của tài xế là một nữ nhân xinh đẹp độ chừng ba mươi tuổi, không hề trang điểm nhưng dung mạo cũng tính là đẹp.


Có điều lúc này tóc cô ta có hơi rối, có vẻ như đầu đã đụng phải đâu đó vì sự cố va chạm khi nãy, trên trán còn có máu tươi chảy xuống.


Hàng ghế phía sau còn có một đứa trẻ tầm ba bốn tuổi, nhưng có vẻ như đứa trẻ đã hôn mê, hô hấp có hơi không ổn, hẳn là bị bệnh.


Nghe được tiếng hét, người phụ nữ ngồi vị trí tài xế vội vàng mở cửa xe, người đàn ông trung niên thô bạo kéo nữ nhân xuống xe.


Có người thấy được diện mạo của người phụ nữ: “Ồ, người này không phải là Lưu Giai sao?”


“Hình như là thế!”


Lê Văn Vân có chút mờ mịt, anh nhíu mày hỏi: “Lưu Giai là ai?”


“Hai năm nay không hề có chút tiếng tăm, anh không biết cũng đúng, cô ta từng là hoa đán của truyền thông Lâm Hải, có điều những năm gần đây đã bắt đầu mất đi hào quang. Phụ nữ làm minh tinh mà, dùng tuổi trẻ để kiếm tiền, bây giờ thịnh nhất ở truyền thông Lâm Hải chính là Tần Tuyết Nhi.”


Lê Văn Vân nghe được cái tên Tần Tuyết Nhi, vẻ mặt hơi co rút. Người chủ trì của hội đấu giá trước kia cũng là Tần Tuyết Nhi à.


“Đúng vậy, từ sau khi Tần Tuyết Nhi quật khởi, trước đó Lưu Giai chủ trì chương trình gameshow đang nổi cũng bị Tần Tuyết Nhi giành mất, sau đó Lưu Giai từ từ bị mọi người lạnh nhạt..”.


Nghe đến đây Lê Văn Vân nhíu mày nhìn về chiếc xe thể thao màu đỏ.


Vị trí ghế phụ kế bên tài xế còn có một người ngồi, Lê Văn Vân nhìn rồi ngây ra.


Người ngồi ở ghế phụ có mang một cái nón, trên mặt còn có một cái kính râm.


Nhưng năng lực điều tra của Lê Văn Vân mạnh biết bao nhiêu, lúc thấy người này, anh nhìn một cái đã nhận ra, cô gái này... chính là Tần Tuyết Nhi.


Cho nên... tình huốn giờ là như thế nào? Minh tinh thế hệ trước bất mãn tiểu hoa đán đương thời, định dùng xe đâm chết cô ấy, đồng quy vu tận với cô ấy?


Tần Tuyết Nhi ngồi đó cũng không hề bị thương, miệng còn treo nụ cười nhàn nhạt, có hơi mang ý vị giễu cợt. Tất nhiên, nụ cười này cô ta thu lại cũng rất nhanh.


Lê Văn Vân nhìn thấy thế, trong lòng hơi động.


“Có biết lái xe không vậy hả, cô có biết lái xe không vậy!” Tên đàn ông cường tráng kia đây Lưu Giai một cái rồi quát: “Cô nói chuyện này tính sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK