Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Văn Vân sờ chóp mũi, cùng hai người phụ nữ nói chuyện cười nói, thỉnh thoảng lại lén lút lợi dụng chiếm tiện nghi!


Chiếc xe chạy được bốn năm mươi phút thì dừng lại ở một nơi gần ngoại ô Lâm Hải.





“Xa như vậy.” Lê Văn Vân nhìn rồi nói.


"Ở đây an toàn hơn.” Lan Lan nói: “Ở trong thành phố nguy hiểm lắm. Đúng rồi, anh trả tiền xe đi. Mỗi lần chúng tôi đi khách đều là họ trả tiền xe.”


“Đây là điều bắt buộc mà!” Lê Văn Vân tự mãn quét mã trả tiền!



VietWriter.vn



Sau khi xuống xe, Lê Văn Vân nhìn xung quanh, nơi này dân cư tương đối thưa thớt, ánh đèn mờ ảo, không có nhiều người sinh sống gần đó.


“Nó ở đằng kia!” Hân Hân nói, chỉ vào một khu chung cư cổ kính với ánh đèn


phía xa.


“Vậy chúng ta qua đó thôi!” Lê Văn Vân bày ra dáng vẻ mất kiên nhẫn.


Hai người phụ nữ khoác lấy cánh tay của Lê Văn Vân, Lê Văn Vân cũng không kiêng nể vòng tay qua eo ôm lấy hai người bọn họ.


“Ai ya, đừng nóng vội như vậy chứ, lát nữa về phòng rồi, muốn làm gì thì làm!” Lan Lan vặn vẹo eo nói.


Đi dọc con đường được một lúc thì ánh đèn xung quanh dần mờ đi, từ xa Lê Văn Vân nhìn thấy một chiếc ô tô màu trắng sáng đang đậu cách đó không


xa.


Đi về phía xe một đoạn, cách chỗ chiếc xe dừng khoảng hai mươi mét, anh dừng lại, hướng về phía chiếc xe cười nhạt rồi nói: "Nhìn chúng tôi lâu như vậy rồi, cũng nên xuống xe rồi."


“Hả?” Bên cạnh Lê Văn Vân, hai người đẹp sửng sốt.


“Bốp bốp bốp!”


Cùng lúc đó, cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc âu phục từ trong xe bước ra, ông ta mặc đồ đen,đang vỗ tay tán thưởng.


“Không tệ, đã phát hiện ra tôi rồi, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!” Ông ta đi tới phía trước xe, sau đó lấy ra một điếu thuốc, tự mình châm lửa, hít một hơi, phun ra một luồng khói, nhìn Lê Văn Vân.


Lê Văn Vân liếc mắt nhìn, cho dù sáng mờ ảo anh vẫn nhìn ra dáng vẻ của người đàn ông này rất giống với một người trong kí ức của anh, đó chính là Trác Hạo, kẻ thứ tư trong danh sách sát thủ của thế giới ngầm.


.


"Hà, khá là bình tĩnh đấy." Trác Hạo nói xong nhẹ giọng nói: "Buông hai người phụ nữ đó ra, bọn họ không phải người mà cậu có thể động vào. Buông ra, tôi có thể cho cậu chết dễ chịu hơn một chút!"


Bên cạnh Lê Văn Vân, gương mặt hai người phụ nữ để lộ ra nụ cười, bọn họ không chút chống cự, mà chỉ quay đầu nhìn Lê Văn Vân với gương mặt ẩn chứa nụ cười.


Lê Văn Vân nhún vai, nhẹ nhàng dang tay ôm lấy hai người, cười nói: "Nếu tôi không buông tay thì sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK