Mục lục
Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Vũ Đồng há miệng định nói gì đó nhưng cô ta cũng không nói được câu nào.



Mặc dù họ đã từng là vợ chồng trong ba năm nhưng họ không có bất kỳ tình cảm nào.


-


“Anh... quay lại để thăm tôi sao?” Một lúc sau Nguyễn Vũ Đồng mới nói.




Người đàn ông trẻ tuổi ở bên cạnh còn tưởng rằng Nguyễn Vũ Đồng đang nói chuyện với anh ta. Ngay khi anh ta định mở miệng nói thì Lê Văn Vân đã thản nhiên trả lời: “Không phải, tôi có chút chuyện riêng cần phải làm mà thôi. Cô tự lo làm tốt công việc của mình đi.”


Nguyễn Vũ Đồng nghiến răng và sau đó thì bầu không khí lại chìm vào im lặng.


Rất nhanh sau đó thang máy đã đưa Nguyễn Vũ Đồng tới tầng trệt. Cô ta mấp máy đôi môi, rồi cắn răng nói: “Hiện tại tôi đã đi làm và có công việc ổn định rồi. Bây giờ anh cũng đã đến Giang Thành, vậy tối nay chúng ta đi ăn cơm đi. Tôi sẽ gọi mẹ tôi đi ăn cùng.”


Người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vào Nguyễn Vũ Đồng như muốn rớt tròng mắt ra.


Anh ta muốn theo đuổi Nguyễn Vũ Đồng, muốn hẹn cô ta đi ăn cơm còn khó như lên trời. Thế mà bây giờ Nguyễn Vũ Đồng lại đang chủ động hẹn Lê Văn Vân và còn muốn dẫn theo mẹ cô ta đi cùng nữa chứ.


Về chuyện Nguyễn Vũ Đồng đã từng kết hôn thì cô ta không hề nói với bất cứ ai ở nơi làm việc biết cả vì điều này ảnh hưởng đến thị trường của chính Nguyễn Vũ Đồng.


Trên thực tế, Nguyễn Vũ Đồng đồng ý đến đây làm việc vì mức lương của tập đoàn Cường Thịnh rất tốt và có rất nhiều người giàu có cũng làm việc ở đây. Nguyễn Vũ Đồng biết rằng cô ta không thể chiếm được Lê Văn Vân và cô ta sẽ không thể lấy được sản nghiệp của anh nên cô ta có thể tìm thấy một người đàn ông giàu có trong tập đoàn Cường Thịnh này cũng tốt.


Vì vậy, cô ta sẽ không nói với mọi người về lịch sử tình cảm của cô ta.


Nói xong, Nguyễn Vũ Đồng ngẩng đầu lên và trong ánh mắt hiện lên vẻ mong đợi.


Ánh mắt của Lê Văn Vân thản nhiên, anh lạnh nhạt nói: “Không cần đâu, mấy người tới tầng trệt rồi kìa, không đi tiếp à?”


Nguyễn Vũ Đồng âm thầm thở dài, cô ta biết rằng đúng là Lê Văn Vân đã không còn tình cảm gì với cô ta nữa.


Nghĩ đến sự vất vả và oán hận của Lê Văn Vân trong ba năm đó và thái độ hiện tại của Lê Văn Vân mà trong lòng cô ta thổn thức vô cùng.


Sau khi bước ra khỏi thang máy, cửa thang máy từ từ đóng lại. Cô ta quay lại, giống như có một làn sương mờ ảo nào đó lướt qua đôi mắt của cô ta. Cũng không biết là do cô ta hối hận hay không cam tâm đây.


Đương nhiên Lê Văn Vân không quan tâm đến suy nghĩ của cô ta, anh cũng không ngờ rằng có thể vô tình gặp lại Nguyễn Vũ Đồng ở nơi này.


Chẳng mấy chốc, thang máy đã lên đến tầng cao nhất, anh đi thẳng đến văn phòng của Đỗ Thương Bắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK