Mọi người ra khỏi cung điện, Cương thi mang cực quan màu tím tới, lúc này, trên cự quan màu tím đã viết lên một ít văn tự màu vàng, nhìn qua cực kỳ yêu dị!
Đứng ở bên bờ, Thi tiên sinh khống chế thuyền thi đi tới biển máu mờ mịt.
Từ từ đi vào trong biển máu.
- A! - Rống! - Ô! Trong lúc nhất thời, ác quỷ trong biển máu gào lên, chen chúc vọt tới Cương thi.
Vô số ác quỷ điên cuồng cắn xé Cương thi, chỉ một lát, da lông mấy tên Cương thi đã không còn, chỉ còn dư lại cự quan màu tím nổi trên mặt nước.
- Kẹt kẹt!
Đám ác quỷ muốn tấn công cự quan màu tím, nhưng mà, chỉ cần đụng tới văn tự màu vàng phía trên, lập tức giống như nước mưa rơi lên bàn ủi, lập tức bị bốc hơi.
Bầy quỷ không dám tới gần. Nhưng vẫn xoay quanh cự quan màu tím.
- Thánh Vương, hộ pháp cho ta! Thi tiên sinh nói.
- Ừ!
Thi tiên sinh nói xong, bỗng nhiên ngồi xếp bằng, hai tay nặn ra hình dạng hoa lan để trên hai đầu gối.
Thi tiên sinh miệng đọc lên chú ngữ ai cũng nghe không hiểu. Chú ngữ vừa ra, xa xa văn tự phía trên cự quan màu tím đột nhiên phóng ra kim quang nhàn nhạt.
Ánh sáng vàng vừa ra, cự quan giống như một cái lốc xoáy, điên cuồng hấp thu tất cả nổi lên xung quanh.
Ác quỷ, vô tận ác quỷ bị hút vào bên trong, trong lúc sợ hãi lại quỷ dị nhảy vào trong văn tự.
Đồng thời, rất nhiều máu loãng trong biển máu cũng bị hấp thu.
Mạnh mẽ hấp thu, tất cả đều nhắm về cự quan màu tím mà tới.
- A! - Ô ô! - Dát! - Rống! Đám ác quỷ hoảng sợ chạy trốn khắp nơi, nhưng, cổ lực hút này quá mạnh mẻ, mạnh đến mức những ác quỷ kia căn bản không giãy giụa được, rất nhanh bị hút tới.
Toàn bộ Ác Quỷ Huyết Trì bỗng nhiên sôi trào lên.. Đám người Chung Sơn kiên nhẫn chờ.
Cự quan màu tím giờ phút này phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, trong lúc ánh sáng đỏ lóng lánh, từng tia từng tia ánh sáng quái dị chậm rãi từ trong cự quan màu tím bức bách ra.
- Ầm ầm ầm! Rất nhiều kiếm khí đột nhiên sinh ra, bắn về bốn phía huyết trì dấy lên từng đợt sóng máu. Mà ở trong cự quan màu tím, chậm rãi trồi lên một bóng kiếm tối đen.
Bóng kiếm mông lung mờ ảo, còn hiện lên một cỗ khí tức lạnh thấu xương xông lên tận trời. Kiếm khí bốn phía dường như cũng là do bóng kiếm này ngưng tụ thành vậy.
Kiếm của Thánh nhân, Thông Thiên Thánh nhân!
- Đây là ấn ký của Thông Thiên Thánh nhân. Tạp lưu lại? Lạc Tinh Trần nhíu mày phán đoán.
Tay Thi tiên sinh khẽ biến ảo pháp quyết, rất nhiều ác quỷ và máu tươi trào tới cự quan màu tím, lập tức toàn bộ cự quan màu tím bị nhiễm đỏ.
- Chuyết! Thi tiên sinh hai mắt vừa mở, trợn mắt nói.
- Ầm ầm!
Bóng kiếm ầm ầm tán loạn, mà bốn phía ầm ầm hiện ra ức vạn kiếm khí, kiếm khí rít gào bắn về phía biển máu vô tận này, đột nhiên nhấc lên sóng gió động trời. Vô tận ác quỷ lập tức bị kiếm khí chém chết tại đương trường.
Thi tiên sinh thở phào một hơi.
- Ấn ký của Thông Thiên Thánh nhân, phá! Thi tiên sinh hơi hưng phấn nói.
Mà lúc này, ở dưới đáy Ác Quỷ Huyết Trì, có một vật thể trăm trượng toàn thân đỏ sậm, hơi hơi mấp máy, giống như máu cục đọng lại.
Bỗng nhiên, tại giữa cục máu này tách ra một khe hở, một con mắt màu tím vô cùng dị thương mở ra, ánh mắt bắn thẳng đến huyết trì.
Cực máu trăm trượng chậm rãi di chuyển trên mặt Ác Quỷ Huyết Trì.
Trên bờ, Thi tiên sinh đang định thu cự quan màu tím, bỗng nhiên, Thi tiên sinh biến sắc.
- Không đúng! Thi tiên sinh bỗng nhiên kêu lên.
- Chuyện gì vậy? Mọi người nghi ngờ nói.
Thi tiên sinh nhìn chằm chằm cự quan màu tím, còn có văn tự mặt trên không ngừng khiêu động, trầm giọng nói:
- Không đúng, cự quan màu tím này, còn có một cái Thánh nhân ấn ký, còn có một cái! Nói xong, Thi tiên sinh lại lần nữa ngồi xếp bằng, miệng lại niệm chú ngữ tiếp tục tẩy sạch một Thánh nhân ấn ký khác.
- Sao lại còn có một Thánh nhân ấn ký nữa chứ? Đúng vậy, Khổng Tử? Lạc Tinh Trần nghi ngờ nói.
- Không có khả năng, lần trước cùng Tạp giao thủ, Khổng Tử không có khả năng trong thời gian ngắn lưu lại ấn ký! Chung Sơn lắc đầu.
Mọi người tiếp tục chờ. Vô tận biển máu lại lần nữa bốc lên, vô số ác quỷ lại lần nữa bị hút đến. Tuy nhiên, lần này Thánh nhân ấn ký dường như càng mạnh hơn một ít, một canh giờ, Thi tiên sinh cũng không bức nó ra được.
- Ấn ký so với Thông Thiên lưu lại còn mạnh hơn?
Trong lúc mọi người đồn đoán, tại chỗ cách cự quan màu tím không xa, ác quỷ càng tụ càng nhiều.
- Không thích hợp, chỗ kia dường như không phải cự quan màu tím tụ tập lại. Nam Cung Thắng chỉ vào nơi cách cự quan màu tím không xa nói.
Quả nhiên, chỗ kia, ác quỷ nhiều lắm, nhiều đến nỗi chồng chất lên nhau, càng tích lũy càng cao.
- Đó là? Chung Sơn ngưng thần nhìn.
Một cục máu trăm trượng chậm rãi lộ ra trước mặt mọi người.
- Rống! Cục máu há mồm ngửa mặt lên trời gào thét, thanh âm mạnh tới kinh người, sóng âm khủng bố tấn công, lập tức khiến phật văn chữ vạn trên bầu trời lay động. Toàn bộ Ác Quỷ Huyết Trì trời đất u ám.
Toàn bộ biển máu đều gào lên, không, dường như biển máu cũng bị quái vật cục máu này khống chế vậy.
[CHARGE=3]
Trong biển máu hình thành một cái lốc xoáy siêu cấp, mà chỗ cự quan màu tím, vô số nước máu và ác quỷ đều từ cự quan màu tím thoát ra.
Cự quan màu tím cũng không hút được máu loãng nữa, cũng không hút được một ác quỷ nào.
Thi tiên sinh biến sắc.
- Tuyệt thế Nghiệt Ma như lời Địa Tạng Vương? Nam Cung Thắng lập tức nhận ra được.
- Khí tức thật cường đại! Lạc Tinh Trần ánh mắt trừng lên.
- Thánh Vương, có cần ra tay không? Lạc Tinh Trần nhìn về phía Chung Sơn.
Lạc Tinh Trần cảm nhận được nó rất cường đại, ít nhất toàn bộ thiên địa đều như bị tuyệt thế Nghiệt Ma này ảnh hưởng vậy.
Này? Khó trách Địa Tạng Vương cũng chỉ đánh trọng thương được nó.
Tuyệt thế Nghiệt Ma gầm thét một tiếng, bỗng nhiên nhìn chằm chằm về phía cự quan màu tím, trong đôi mắt tím hiện lên vẻ tham lam.
- Ra tay! Chung Sơn trịnh trọng nói.
Thi tiên sinh cũng lấy ra ngọc phù, chuẩn bị bóp nát triệu hoán Địa Tạng Vương.
- Chờ một chút, để cho ta đến!
Một bên bị cho rằng yếu nhất, Niệm Du Du bỗng nhiên mở miệng nói. Nghe Niệm Du Du nói, sắc mặt Lạc Tinh Trần lập tức biến đổi, một loại cảm giác khó chịu nảy sinh trong lòng, ngươi tới? Tuyệt thế Nghiệt Ma này, ngay cả ta cũng không làm gì được, ngươi tới?
Đương nhiên, lo lắng quan hệ giữa Niệm Du Du và Chung Sơn, Lạc Tinh Trần vẫn không nói ra.
Niệm Du Du bước ra một bước, nhìn về tuyệt thế Nghiệt Ma phía xa xa. Đồng tử co rụt lại, đồng tử vừa mở!
Đồng tử ban đầu màu đen, đột nhiên biến mất, mà trở thành một đôi đồng tử hoàng kim.
Hoàng kim đồng vừa mở, một cổ khí tức cường đại từ hai mắt Niệm Du Du phun trào ra.
Cảm nhận được cổ cường đại này, Lạc Tinh Trần biến sắc.
Đồng thuật? Lại là đồng thuật? Hơn nữa từ khí tức này xem ra, đồng thuật này là một loại cực kỳ cường đại, ít nhất tuyệt thế Nghiệt Ma phía xa xa bỗng nhiên ngừng tất cả hành vi.
Nhưng có thể cảm nhận được uy hiếp, tuyệt thế Nghiệt Ma bỗng nhiên nhìn chăm chú về phía Niệm Du Du.
- Rống! Tuyệt thế Nghiệt Ma rít gào một tiếng, dường như muốn xông lại về phía Niệm Du Du.
- Mở! Đồng thuật Niệm Du Du mở ra.
- Ông!
Đột nhiên, toàn bộ không gian đều bị ánh sáng vàng bao phủ, lập tức thay đổi thành một mảnh ánh vàng rực rỡ. Thiên địa tràn ngập ánh sáng vàng, thậm chí toàn bộ biển máu đều tràn ngập ánh sáng vàng, vô số ác quỷ kêu lên thảm thiết.
Mà đồng thuật Niệm Du Du cũng chiếu tới kia tuyệt thế Nghiệt Ma kia, lập tức, tuyệt thế Nghiệt Ma dường như trở thành một mặt trời nhỏ vậy, ánh sáng vàng nhiều đến chói mắt.
- Vút.
Thân hình Niệm Du Du thoắt một gần như té ngã.
Chung Sơn một tay đỡ lấy, hiển nhiên vừa rồi tiêu hao quá lớn.
Mà Lạc Tinh Trần lại há hốc mồm, bởi vì, giờ phút này sườn núi nhỏ trước mặt hoàn toàn biến thành hoàng kim. Bờ cát trước mặt cũng thay đổi thành bờ cát màu vàng.
Xa xa, mặc dù không biến thành hoàng kim, nhưng vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng vàng mơ hồ.
Ánh sáng vàng dường như có thể tan rã ác quỷ vậy. Rất nhiều ác quỷ tan thành mây khói.
Biển máu chậm rãi khôi phục màu máu, mà tuyệt thế Nghiệt Ma đối diện đồng thuật kia. Cũng giống như tượng biến thành hoàng kim. Không thể động đậy, cũng không có chìm xuống. Nhưng, ở mặt trái tuyệt thế Nghiệt Ma có lẽ đồng thuật thi triển không đến, cũng không có hoàng kim hóa toàn bộ.
Một cột sáng màu máu nối liền trời đất bỗng nhiên xuất hiện. Một cái thiên đạo màu máu.
Tuyệt thế Nghiệt Ma sát thiên đạo màu máu vẫn không thể hoàn toàn dung hợp vào thiên đạo. Nhưng chỉ cần mượn dùng lực lượng thiên đạo, ảnh hưởng của đồng thuật Niệm Du Du sớm muộn gì cũng bị phá.
- Điều động lực lượng thiên đạo? Quả nhiên là tuyệt thế Nghiệt Ma! Chung Sơn cảm thán nói.
Bát Cực Thiên Vĩ bỗng nhiên bay về phía tuyệt thế Nghiệt Ma, Chung Sơn cũng không muốn cho tuyệt thế Nghiệt Ma cơ hội, vừa rồi ngoài ý muốn hoàng kim hóa nó, không biết lần sau còn có cơ hội hay không.
Có lẽ nhìn thấy Bát Cực Thiên Vĩ đánh tới, tuyệt thế Nghiệt Ma chậm rãi chìm xuống đáy Ác Quỷ Huyết Trì.
- Vút! Một cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ bắn tới, vừa vặn cuốn lên đại bộ phận thân thể tuyệt thế Nghiệt Ma bị hoàng kim hóa, không thể nhúc nhích. - A ô!
Một ngụm nuốt lấy tuyệt thế Nghiệt Ma.
Xa xa, chỗ cung điện Địa Tạng Vương, Địa Tạng Vương trong giây lát đi ra kia, vừa vặn nhìn thấy một màn tuyệt thế Nghiệt Ma bị nuốt.
Địa Tạng Vương có chút không kịp phản ứng, đồng thời, Địa Tạng Vương phát hiện, khắp không gian, dường như biến thành một mảnh vàng khè, tòa cung điện này của mình, cũng hoàn toàn biến thành hoàng kim. Còn có một mảnh bờ cát bên kia cũng biến thành cát vàng.
Đạp bước, Địa Tạng Vương trong giây lát xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Mà Bát Cực Thiên Vĩ cũng trở về trên vai Chung Sơn.
Địa Tạng Vương Ngoài ý muốn nhìn Niệm Du Du.
- Chư vị, đúng là cho ta mở rộng tầm mắt! Địa Tạng Vương cảm thán một tiếng nói.
- Địa Tạng Vương khách khí, vừa rồi quấy rầy ngươi tĩnh tu! Chung Sơn giúp đỡ Niệm Du Du nói.
- Không sao! Địa Tạng Vương cười nói.
Trong lúc nói chuyện, Địa Tạng Vương lại thâm sâu quan sát mọi người một vòng, cuối cùng nhìn thấy cự quan màu tím trên mặt biển máu kia vị vô số văn tự màu vàng vây quanh.
“Thi văn? Thi Văn Trùng Thần Trận? Địa Tạng Vương dường như liếc mắt một cái đã liền nhìn ra những văn tự Thi tiên sinh vẽ ra.
Ngọc phù trong tay Thi tiên sinh vẫn chưa bóp nát. Nhưng giờ phút này cũng không chấp nhận Thi tiên sinh nói nhiều như vậy, có Chung Sơn ở đó, Thi tiên sinh lại lần nữa niệm chú ngữ, tấn công Thánh nhân ấn ký trên cự quan màu tím.