Mục lục
Trường Sinh Bất Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Sơn đối mặt với Tuyết Mai lão tổ.

Hung Đồng tuyệt thế vừa mởra, thiên địa tĩnh lặng, khí tức gần như Thánh nhân đè xuống mọi người không thở nổi, nhưng ở trong áp lực này, trong lòng mọi người lại tràn đầy hưng phấn.

Đồng thuật thật là lợi hại, đây là đồng thuật mang tới vận rủi cho kẻ khác đó ư?

Tuyết Mai lão tổ, Tổ Tiên đối mặt với đồng thuật này sẽ như thế nào?

Ở ngọn núi bên kia, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Tuyết Mai lão tổ cũng mở ra một đồng thuật khác, Mai Hoa Nhãn!

Đồng thuật hùng mạnh mà người trong thiên hạ biết rõ!

- Thuật phục chế?

Mọi người đều kinh hô.

Trong một sơn cốc, không biết từ khi nào, Doanh, Quỷ Cốc Tử, Bạch Khởi đã đứng trong góc tối.

- Thần thông phục chế? Thần thông thứ tám thiên hạ?

Quỷ Cốc Tử nhàn nhạt nói.

- Nghe đồn, thần thông phục chế có thể phục chế mọi thần thông từ thứ chín trở đi, dù cho thần thông thời gian cũng phục chế được, Tuyết Mai lão tổ này đúng là che giấu thật sâu!

Bạch Khởi cảm thán.

- Thần thông phục chế? Còn kém xa lắm!

Doanh khinh thường nói.

- Kém xa?

- Mai Hoa Nhãn, quả thật là thần thông phục chế, nhưng mà thần thông phục chế chân chính hoàn thiện, trong mỗi con mắt phải có ba đóa hoa mới đúng, mà Tuyết Mai lão tổ chỉ có một đóa. Một đóa chỉ là hình thức ban đầu, còn cách rất xa thần thông phục chế chân chính!

Quỷ Cốc Tử lắc đầu.

- Nhưng dù gì Tuyết Mai lão tổ cũng nắm giữ được hình thức ban đầu mà!

Bạch Khởi thắc mắc.

- Hình thức ban đầu? Có người ở hình thức ban đầu cả đời, vẫn vĩnh viễn là thế! Thần thông thiên hạ nào có dễ ngộ như vậy? Một đóa hoa mai, ba đóa hoa mai, đây là cách biệt trời với đất!

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Ừm!

Bạch Khởi gật đầu.

- Ngược lại là đồng thuật của Chung Sơn, có phong cách riêng, trước giờ chưa từng xuất hiện, không biết có thể chen lên trước 30 hay không!

Quỷ Cốc Tử cảm thán.

- Thần thông của Chung Sơn, có thể xen lên trước 30?

Bạch Khởi bất ngờ.

- Nếu thật có thể dẫn tới vận rủi cho kẻ khác, vậy khẳng định có thể chen lên trước 30!

Doanh nhàn nhạt nói.

- Ừ!

Xa xa, Chung Sơn đứng trên đỉnh núi, một mắt lạnh lùng nhìn Tuyết Mai lão tổ.

Nhìn thấy đồng tử của Tuyết Mai lão tổ, nghe cường giả xung quanh xì xào, Chung Sơn cũng hiểu khái quát, phục chế? Ngươi muốn phục chế Hung Đồng tuyệt thế?

Phục chế Hung Đồng tuyệt thế là tuyệt đối không thể, bởi vì hắn căn bản không có Hồng Loan Phấn Liên, càng không có liên trì chuyên chứa Hồng Loan Phấn Liên.

Hít sâu một hơi, Chung Sơn nhìn chằm chằm Tuyết Mai lão tổ.

Đột nhiên, trong mắt Chung Sơn bùng nổ ánh sáng lam, trào ra như biển gầm, che trời phủ đất lao về phía Tuyết Mai lão tổ.

Đối với những người đứng sau Tuyết Mai lão tổ, chỉ có thể tính là bọn họ xui xẻo, ai bảo bọn họ đứng đằng trước Chung Sơn?

Ánh sáng lam mạnh mẽ trào ra, cả không gian chợt căng thẳng, tất cả âm thanh im bặt, mọi người mở to mắt nhìn cảnh tiếp theo.

Ánh sáng lam bắn ra, mạnh mẽ bao trùm Tuyết Mai lão tổ.

Quỷ dị là Tuyết Mai lão tổ vẫn chưa dùng thiên đạo, dường như rất tự tin vào Mai Hoa Nhãn của mình.

Tuyết Mai lão tổ thấy Chung Sơn thi triển đồng thuật, khóe miệng toát ra cười lạnh, hoa mai trong mắt xoay chuyển, chỉ thấy hư không trước mặt Tuyết Mai lão tổ trở nên mờ ảo.

Giống như chạm vào mặt nước, gợn sóng nổi lên, trước mặ bỗng xuất hiện mặt phẳng có lực hút quỷ dị, mạnh mẽ ngăn cản ánh sáng lam đánh vào.

Đôi Mai Hoa Nhãn kia bỗng nhiên sinh ra lực hút mạnh mẽ, ánh sáng lam vô tận quỷ dị bị co rút, xếp thành hai dòng chảy ầm ầm đổ vào trong mắt Tuyết Mai lão tổ.

Hấp thu!

Tuyết Mai lão tổ đang hấp thu?

Cảnh tượng đó giống như Chung Sơn thả ra ánh sáng lam bị đảo chiều, toàn bộ bị Tuyết Mai lão tổ hút vào trong mắt.

Xung quanh, các cường giả trừng lớn mắt.

- Tuyết Mai lão tổ hấp thu ánh sáng lam, thông qua Mai Hoa Nhãn phá giải đồng thuật của Chung Sơn!

- Mai Hoa Nhãn thật là lợi hại!

- Thuật phục chế, quá biến thái, sau lần này, không phải chiêu thức của Chung Sơn sẽ cho Tuyết Mai lão tổ sử dụng?

- Mai Hoa Nhãn, thuật phục chế?

...........

Xung quanh truyền ra tiếng kinh hô, vì khiếp sợ đồng thuật của Tuyết Mai lão tổ, mỗi người đều trợn mắt cảm thán.

Không chỉ cường giả xung quanh trừng mắt, còn có cả Chung Sơn!

Chung Sơn mở ra mắt phải, há mồm kinh ngạc nhìn Tuyết Mai lão tổ.

Hắn làm gì? Hấp thu tất cả hung quang, xui xẻo, vận rủi? Đúng là khí phách mà!

Nên biết lúc trước Nhiên Đăng trở thành Tổ Tiên, cũng chỉ bị bao phủ toàn thân, là một phần nhỏ trong ngàn vạn ánh sáng lam mà thôi. Còn Tuyết Mai lão tổ, cái này? Toàn bộ?

- Hoàn toàn hấp thu!

Xung quanh truyền ra những trận kinh hô.

Mọi người còn đang kinh ngạc với Tuyết Mai lão tổ, bỗng nhiên, mọi người chợt ngừng lại.

Sắc mặt Tuyết Mai lão tổ biến đổi, ầm, một cỗ khí thế khổng lồ quét ra xung quanh.

Khí thế mạnh mẽ thổi tới, mọi người liền cảm giác một trận âm lãnh như có tuyết lớn bao phủ.

- Tuyết Mai lão tổ thân hợp thiên đạo?

- Tuyết Mai lão tổ sao vậy?Vì sao lúc này lại thân hợp thiên đạo? Chẳng lẽ phân tích đồng thuật của Chung Sơn khó khăn như vậy?

- Không thích hợp, không đúng, có chuyện rồi!

...........

Trong khi mọi người xôn xao, cùng trừng mắt nhìn Tuyết Mai lão tổ, chỉ thấy Tuyết Mai lão tổ bỗng nhiên lộ ra vẻ đau đớn, hai đóa hoa mai rung chuyển thật nhanh.

Xoảng!

Loáng thoáng có tiếng vang nhỏ, có người mắt sắc cả kinh hô lên.

- Hoa mai vỡ rồi!

- Hoa mai trong mắt Tuyết Mai lão tổ vỡ rồi!

- Tan rồi, hai đóa hoa mai tan rồi!

............

Không chỉ hoa mai trong mắt tan đi đơn giản như thế, đôi đồng tử mạnh mẽ càng quỷ dị chảy ra lệ máu.

- Chung Sơn, ta muốn giết ngươi....

Tuyết Mai lão tổ gầm lên thảm thiết rung trời.

Tiếng rống to vang lên, mọi người mơ hồ thấy một cây cột trắng nối liên trời đất, trên nối trời, dưới liền đất. Thiên đạo, Tuyết Mai lão tổ thân hợp thiên đạo, điên cuồng rồi!

Một tiếng rống to xuyên mây xé hư không, cả Nữ Oa giới như bao phủ trong tiếng rống bi thảm, xé nát cõi lòng của Tuyết Mai lão tổ.

Tuyết Mai lão tổ nổi điên rồi!

Xung quanh cũng thế, khí thế kinh khủng đánh vào, lập tức quét bay núi non xung quanh. Những trận gợn sóng không gian theo tiếng thét của Tuyết Mai lão tổ dập dờn xung quanh.

Hận thù, hận thù vô tận, Tuyết Mai lão tổ đã nổi giận rồi!

Cường giả xung quanh lui ra, đều tràn đầy vẻ cổ quái.

Trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ "Mai Hoa Nhãn bị phá rồi".

Mai Hoa Nhãn bị phá? Nhất định là vậy, nếu không thì sao Tuyết Mai lão tổ lại rên thảm như thế, hết sức bi thương.

Còn đồng thuật của Chung Sơn, cũng được đóng dấu kinh khủng.

Trước kéo Nhiên Đăng rơi khỏi Tổ Tiên, hiện tại lại phá Mai Hoa Nhãn.

- Đồng thuật của Chung Sơn thật sự lợi hại như vậy?

Bạch Khởi kinh ngạc.

Quỷ Cốc Tử bên cạnh gật đầu:

- Đúng là lợi hại, cũng là Tuyết Mai lão tổ tự chuốc lấy!

- Ớ?

- Nếu ngay từ đầu Tuyết Mai lão tổ thân hợp thiên đạo, dùng thiên đạo làm lá chắn, ánh sáng lam của Chung Sơn không thể bắn tới người Tuyết Mai lão tổ, bởi vì ánh sáng lam đó không đột phá được thiên đạo. Đáng tiếc, Tuyết Mai lão tổ vì phục chế đồng thuật của Chung Sơn, ngay từ đầu đã không dùng tới thiên đạo!

Quỷ Cốc Tử nói.

- Quả nhiên không hổ là "Huyết Môi" Lão tổ, huyết môi này quá thảm!

Trên trán Bạch Khởi toát mồ hôi gật đầu. (trùng âm, huyết môi=xui xẻo)

Xa xa, Chung Sơn thấy Tuyết Mai lão tổ gào lên, liền biết Tuyết Mai lão tổ thật sự xui xẻo rồi!

Thừa dịp Tuyết Mai lão tổ gào lên, Chung Sơn cũng lên tiếng.

Chung Sơn lớn tiếng nói:

- Con dân thiên hạ Đại Tranh nghe lệnh, trẫm chính là Chung Sơn, trừ tướng sĩ nghênh địch, con dân thiên hạ giơ cao tay phải, cho trẫm mượn lực lượng vô lượng!

Tiếng nói của Chung Sơn bị bao phủ trong tiếng rống của Tuyết Mai lão tổ.

Nhưng, ở một nơi khác lại vang dội thiên địa.

Dương gian, Đại Tranh Thánh đình, Lăng Tiêu Thiên Đình. Trường Sinh Điện, trong triều đình.

- Bẩm Tử Thần Vương, phương nam thất thủ năm thành, Đế triều Đại Tiên chém giết tướng lãnh triều ta, như rắn mất đầu, hiện giờ vô số tướng sĩ tử thủ cứ điểm Vô Song Thành, thỉnh cầu chi viện tướng lãnh cấp cao, cần gấp tướng lãnh cấp cao!

Một quan viên lên tiếng.

Lúc này, có một thị vệ chạy vào Trường Sinh Điện!

- Khởi bẩm Tử Thần Vương, Thái Cực Thánh đình phái tới sứ giả chiêu hàng, đang chờ ngoài điện.

- Cút, chém sứ giả chiêu hàng ở Nam Thiên Môn, chiêu cáo thiên hạ, Đại Tranh ta vĩnh tồn!

Tử Thần Vương Thủy Vô Ngân quát.

- Rõ!

Thị vệ kia lui ra.

Trong triều đình lập tức vang lên tiếng thảo luận ồn ào, báo thua, bốn bề là địch, mỗi ngày có tin thua truyền về.

Thủy Vô Ngân nhìn sang Lâm Khiếu cùng Thủy Kính.

- Đại tướng quân, Thừa tướng, các người thấy thế nào!

Thủy Vô Ngân lo lắng hỏi.

- Thế tới mạnh mẽ, quân địch quá đông, các tướng lãnh cấp cao bị cường giả đột kích, tình huống không ổn. Thật không tốt!

Lâm Khiếu đầy vẻ chua xót.

Thủy Kính phe phẩy quạt lông, khẽ thở dài:

- Các triều lúc này dùng cao thủ không ngừng tiêu diệt tướng lãnh cấp cao, không ngừng gặm nhấm lãnh thổ triều ta, khó, kẻ địch quá đông!

Các quan viên khác trên triều cũng lòng người tan rã, không ngừng nói chuyện, trong lòng tràn đầy sầu lo.

Tóc của Thủy Vô Ngân lúc này cũng đã hoa râm rất nhiều, đối với tu giả thì đây là chuyện không thể, nhưng lo âu lâu dài làm Thủy Vô Ngân xuất hiện suy sụp như thế.

- Thánh Vương giao Đại Tranh cho ta, tuyệt đối không thể bỏ mặc, ta muốn vì Thánh Vương thủ đến cuối cùng!

Thủy Vô Ngân gầm lên.

Ngay lúc này, bỗng nhiên số mệnh vô tận, công đức vô tận trên bầu trời ngoài Trường Sinh Điện đột nhiên sôi trào, rít gào như nước sôi.

Gào...

Gào...

Biển mây số mệnh vang vọng hai tiếng rồng gầm, có vẻ vô cùng sung sướng.

Ngay lúc mọi người kinh ngạc, một tiếng nói quen thuộc chảy vào tai mọi người.

- Con dân thiên hạ Đại Tranh nghe lệnh, trẫm chính là Chung Sơn, trừ tướng sĩ nghênh địch, con dân thiên hạ giơ cao tay phải, cho trẫm mượn lực lượng vô lượng!

Tiếng nói cứng cỏi vang vào trong tai, trong lòng mỗi người.

Không chỉ Lăng Tiêu Thiên Đình, toàn bộ thiên hạ Đại Tranh, cả đất Thần Châu, bất kể vùng đất nào, chỉ cần là con dân Đại Tranh liền đột nhiên nghe được tiếng nói của Chung Sơn.

- Là giọng của Thánh Vương!

Thủy Vô Ngân phản ứng lại đầu tiên.

- Các ngươi nghe chưa? Là giọng của Thánh Vương, Thánh Vương, là Thánh Vương!

Thủy Vô Ngân gầm lên với quan viên cả triều, lúc gầm lên, trong mắt trào ra nước mắt kích động.

- Thánh Vương!

- Thánh Vương vạn tuế vạn tuế vạn tuế!

- Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ dữ thiên tề!

Mọi người kích động hô lên các loại tôn xưng.

Nhất thời, Lăng Tiêu Thiên Đình ngoài tướng sĩ thủ vệ, mọi người đều quỳ bái.

Thiên hạ Đại Tranh, mỗi thành trì lớn, ngoài tướng sĩ thủ vệ ngăn địch, mọi người đều kích động quỳ bái.

Thánh Vương? Giọng của Thánh Vương, Thánh Vương trở về?

Vô số triều bái, vô số tiếng hoan hô truyền khắp thiên hạ.

- Giơ tay phải lên!

- Giơ tay phải lên!

- Giơ tay phải lên...

Thiên hạ Đại Tranh, hô to giơ cao tay phải!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK