Đám người Vương Tĩnh Văn lập tức tuân mệnh.
Thiên Linh Nhi chu miệng, gương mặt Thiên rất không tình nguyện, cùng Đế Huyền Sát gặp mặt có cái gì mà phải giấu giếm. Mình cũng không thể biết?
Chung Sơn không giải thích, nhưng Vương Tĩnh Văn và Thi tiên sinh giờ phút này cũng hiểu được, người trước mắt này, có phải Đế Huyền Sát hay không còn chưa nói được. Chung Sơn bảo Thiên Linh Nhi ở ngoài điện chờ, cũng là xuất phát từ bảo hộ Thiên Linh Nhi.
Vương Tĩnh Văn hợp thời cho ánh mắt Kim Bằng một cẩn thận đề phòng, Kim Bằng đầu tiên hơi hơi kinh ngạc, không rõ cho lắm, tiếp đó giật mình một cái, lập tức gật gật đầu.
Chung Sơn và Đế Huyền Sát đạp bước chậm rãi đi vào đại điện Đao Lợi Thiên.
Ba tên Soán Mệnh Sư chờ Đế Huyền Sát hồi âm há miệng một cái, đầy mặt buồn bực, Chung Sơn này muốn làm gì? Chuyện này cũng chen ngang? Đế Thích Thiên cũng vậy, sao không nói a!
- Ầm! Ầm!
Đại điện Đao Lợi Thiên ầm ầm đóng cửa.
Bên trong đại điện Đế Huyền Sát phất tay một cái, một cái bàn tròn chợt hiện, trên mặt bày một bộ đồ dùng nhà bếp, nước trà nóng thơm nồng.
- Ngồi đi!
Đế Huyền Sát nói.
Chung Sơn không có khách sáo, gật gật đầu ngồi xuống. Ngồi phía đối diện Đế Huyền Sát.
Dưới pháp thuật dẫn dắt, nước trà bỗng nhiên vọt ra rót vào ly trước mặt hai người.
- Ngươi chắc là luyện Thiên Ma Thối Thể của Khuê? Trà này có chỗ tốt với ngươi!
Đế Huyền Sát cười nhạt nói.
Trong mắt Chung Sơn lóe lên vẻ cổ quái, nhưng vẫn uống, quả nhiên, nước trà vào cơ thể, lập tức một dòng nước ấm làm dịu toàn thân. Sau khi giải trừ Thiên Ma Thối Thể, đều có một kỳ suy yếu, cũng chính là không đạt tới trạng thái đỉnh phong. Nhưng sau khi uống trà này vào, cổ cảm giác hư nhược kia đột nhiên biến mất.
Dường như tác dụng trà này chuyên môn bù lại tác dụng phụ của Thiên Ma Thối Thể vậy.
Lập tức, Chung Sơn khôi phục được trạng thái đỉnh phong.
- Ngươi biết Khuê?
Chung Sơn trầm giọng nói.
Rất không hẳn a, lúc trước ba tên Soán Mệnh Sư Tử Dương gia tộc đã nói, Khuê biến mất, như vậy Đế Huyền Sát sẽ không gặp qua Khuê. Về phần Đế Thích Thiên, hơn chín ngàn vạn năm trước đã tiến vào tinh không đại trận kia, tự nhiên cũng không thể gặp qua Khuê! Nhưng mà Đế Huyền Sát đó là có ý gì?
- Gặp qua hai lần...!
Đế Huyền Sát gật gật đầu.
Gặp qua? Còn hai lần? Chung Sơn trong lòng cả kinh, Đế Huyền Sát gặp qua?
- Ngươi gặp qua ở đâu?
Chung Sơn không hiểu hỏi.
- Có một số việc, ngươi không nên biết thì tốt hơn!
Đế Huyền Sát lắc đầu.
Quả nhiên, Đế Huyền Sát thay đổi, không còn là Đế Huyền Sát năm đó.
Chung Sơn tự nhiên sẽ không hỏi thêm nữa, hiện tại Đế Huyền Sát không muốn nói.
- Tiên Tiên có khỏe không?
Đế Huyền Sát nhìn chằm chằm Chung Sơn hỏi.
Tiên Tiên? Chung Sơn đặt chén trà lên bàn, trong mắt lạnh lùng nhìn về phía Đế Huyền Sát.
- Tiên Tiên, là cháu gái của ngươi sao?
Chung Sơn bỗng nhiên trầm giọng nói.
- Ngươi có ý gì!
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Tiên Tiên là cháu gái của Đế Huyền Sát, điểm này không thể phủ nhận, nhưng mà, ngươi là Đế Huyền Sát sao?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Nghe Chung Sơn nói vậy, Đế Huyền Sát sắc mặt hơi hơi hòa hoãn lại, dù sao thái độ của Chung Sơn hiện tại rõ ràng cho thấy đang bảo vệ Tiên Tiên, năm đó quả nhiên không phụ mìn nhờ vã.
- Tiên Tiên là Đế Huyền Sát phó thác cho ta, chuyện của Tiên Tiên, ta chỉ có thể nói cho Đế Huyền Sát, mà ngươi, là Đế Huyền Sát sao?
Chung Sơn lại lần nữa nói.
- Ta sao lại không phải là Đế Huyền Sát?
Đế Huyền Sát cổ quái nói.
- Không, ta từ trong ánh mắt của ngươi, thấy được vẻ mặt không chỉ thương nhớ cháu gái Tiên Tiên, ta còn thấy được những thứ khác, điểm này, có thể sẽ gây bất lợi cho Tiên Tiên, cho nên ta không thể nói cho ngươi biết!
Chung Sơn lắc đầu.
Đế Huyền Sát đồng tử co rụt lại, trầm giọng nói:
- Tiên Tiên là cháu gái ta, ta há có thể gây bất lợi với nàng?
- Đế Thích Thiên kia có thể gây bất lợi với nàng hay không?
Chung Sơn nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát hỏi.
Đế Huyền Sát chân mày cau lại, trầm mặc một hồi, cuối cùng lắc lắc đầu nói:
- Ta hiện tại vừa là Đế Huyền Sát, cũng là Đế Thích Thiên, một tính cách hoàn toàn mới, nhưng mà, đối với Tiên Tiên, nàng vĩnh viễn là cháu gái ta, ta không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn nàng, tự ta cũng không được!
Lắc đầu, Chung Sơn nhẹ nhàng cười nói:
- Ngươi biết không, ngươi mới vừa nói: Tự ta cũng không được, mà không phải: Ta vĩnh viễn sẽ không làm nàng tổn thương. Tuy rằng ý tứ gần như, nhưng mà trong tiềm thức, tư tưởng Đế Thích Thiên còn ảnh hưởng ngươi, huyết mạch của Tiên Tiên cao cấp hơn ngươi, cũng càng tiếp cận huyết mạch Lang tổ, ta không biết Tiên Tiên tới gần Lang tổ này có phải Đế Thích Thiên hay không, nhưng mà ta biết, Đế Thích Thiên rất muốn có được Tiên Tiên!
Đế Huyền Sát hai mắt híp lại, nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Ta sẽ không thương tổn Tiên Tiên!
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Như vậy đi, ngươi đem tâm tư của Đế Thích Thiên nói cho ta biết, để cho ta có chuẩn bị, một khi chờ Đế Thích Thiên ngươi biến chuyện đó thành sự thật, ta có thể giúp Đế Huyền Sát bảo vệ cho Tiên Tiên, không để cho Đế Thích Thiên xúc phạm tới Tiên Tiên!
Chung Sơn vô cùng trịnh trọng nói.
Đế Huyền Sát nhìn chằm chằm Chung Sơn:
- Ha ha ha ha, xem ra ngươi còn không rõ ràng tính cách ta bây giờ, ta nói rồi, ta vừa là Đế Huyền Sát, cũng là Đế Thích Thiên, một tính cách hoàn toàn mới!
Chung Sơn nhẹ nhàng vung tay lên, nước trà lại lần nữa rót vào trong chén trà mình.
Nâng chung trà lên, Chung Sơn gắt gao nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát đạo:
- Tình huống của ngươi, ta hiểu được, Thi tiên sinh cũng nói cho ta biết, tính cách hoàn toàn mới? Ha ha, nhưng mà ta không tin, Chung Sơn ta tin tưởng vững chắc, hai ý chí đoạt một cái thân thể, nếu gió đông không áp được gió tây, nếu gió tây không áp được gió đông thì giao hòa với nhau chính là đồng quy vu tận, ngươi gặp qua hai hướng gió chạm vào nhau còn có thể đan vào nhau hòa thuận đổi hướng không?
Đế Huyền Sát đồng tử co rụt lại.
Có lẽ, bây giờ ngươi ý thức, nếu có Đế Huyền Sát, cũng có Đế Thích Thiên, nhưng mà, ngươi có nghĩ tới, tính cách hoàn toàn mới này cũng đã khiến ngươi hoàn toàn hồ đồ rồi không?
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ta hồ đồ?
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Ta nói cách khác đi, giả dụ như ngươi là Đế Thích Thiên, chỉ là Đế Thích Thiên, một nguyên thần muốn tiến vào thân thể ngươi, cùng ngươi xài chung thân thể của ngươi, đồng thời thay đổi tính cách của ngươi, biến ngươi không còn là Đế Thích Thiên, mà lại là một tính cách hoàn toàn mới chi phối thân thể của ngươi, ngươi nguyện ý không?
Chung Sơn trầm giọng nói.
Đế Huyền Sát biến sắc.
- Không sai, khi đó, ngươi đã không phải là Đế Thích Thiên, ngươi là một con rối do ý thức hoàn toàn mới chi phối mà thôi, mà ý thức hoàn toàn mới này tước đoạt tất cả trí nhớ của ngươi, ngươi vẫn còn là Đế Thích Thiên sao? Cũng không phải giống như Đế Huyền Sát ngươi sao?
Chung Sơn trầm giọng nói.
Đế Huyền Sát hai mắt híp lại.
- Tính cách của ta, tự ta quyết định, tâm tính Đế Huyền Sát, ta sẽ không thay đổi, tâm tính Đế Thích Thiên, ta cũng sẽ không thay đổi!
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
Uống ngụm trà, Chung Sơn lắc lắc đầu nói:
- Có đôi lúc, ngươi sẽ thân bất do kỷ!
- Ta sẽ thân bất do kỷ? Ai có thể khiến ta thân bất do kỷ?
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Chính ngươi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ồ?
- Chiến dịch hôm nay, thiên hạ Lang tộc chỉ biết là Đế Thích Thiên, ai còn biết Đế Huyền Sát? Lang tộc cũng chỉ biết Đế Thích Thiên hơn chín ngàn vạn năm trước, có Lang tộc nào biết Đế Huyền Sát không? Thậm chí, ngay cả tên cũng đổi thành Đế Thích Thiên, ý chí của ngươi tuy mạnh, nhưng mà có mạnh hơn ý chí người khắp thiên hạ không?
Khi mọi người đều xưng hô ngươi là Đế Thích Thiên, ý chí Đế Huyền Sát ngươi sẽ càng ngày càng yếu, ý chí Đế Huyền Sát chỉ biết càng ngày càng không thể ảnh hưởng được cỗ thân thể này, đến lúc đó, ngươi sẽ là chân chính là Đế Thích Thiên, mà Đế Huyền Sát cũng hoàn toàn trở thành một đoạn trí nhớ mà thôi, theo gió nhẹ nhàng bay đi, chỉ còn Đế Thích Thiên!
Thanh âm Chung Sơn cực kỳ kịch liệt nói.
- Ba!
Đế Huyền Sát bóp nát chén trà. Gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Ta không có khả năng biến thành Đế Thích Thiên, cũng không thể biến thành Đế Huyền Sát, ta chính là ta!
Đế Huyền Sát lạnh lùng nói.
- Chiều hướng phát triển, rất khó nghịch chuyển, nếu ngươi bây giờ còn có lương tri của Đế Huyền Sát, ngươi nói cho ta biết, làm sao phòng bị ngươi đối phó Tiên Tiên?
Chung Sơn trầm giọng nói.
Đế Huyền Sát nhìn chằm chằm Chung Sơn! Lại trầm mặc một trận.
- Ngươi bây giờ vẫn là hai người hợp nhất, nếu là Đế Huyền Sát, hắn nhất định sẽ nói cho ta biết làm sao bảo hộ hắn cháu gái, ngươi không muốn nói cho ta biết, như vậy chính là do ý chí của Đế Thích Thiên đang ảnh hưởng tới ngươi, ý chí của Đế Thích Thiên bất cứ lúc nào cũng muốn có được Tiên Tiên, cũng chính là tiềm thức của ngươi bây giờ. Ta nói ngươi không phải một tính cách, mà là 2 ý chí không ngừng cướp đoạt cổ thân thể này, có đúng không?
Chung Sơn lạnh lùng nói.
Trên trán Đế Huyền Sát toát ra mồ hôi lạnh.
Nếu biến thành một tính cách hoàn toàn mới, Đế Huyền Sát còn không như vậy, dù sao việc đã đến nước này, Đế Thích Thiên và Đế Huyền Sát đều trở thành quá khứ, nếu như hai cái cướp đoạt cổ thân thể này, tương lai sẽ biến thành một trong số đó, vậy chuyện kia (ý nói chuyện làm hại Tiên Tiên) cũng có chút đáng sợ, hơn nữa cùng Chung Sơn nói chuyện, cũng chứng minh đươc một chút rồi.
Biến thành Đế Huyền Sát, hay là biến thành Đế Thích Thiên? Hiện tại mình căn bản không thể quyết định được, đúng là thân bất do kỷ.
Đế Huyền Sát ý thức được tính nghiêm trọng bây giờ, nhưng mà, ý chí của Đế Thích Thiên đúng là đang ảnh hưởng tới hắn. Cho nên mới tạo t hành một tâm lý mâu thuẫn. Nhìn Chung Sơn cũng dần dần trở nên phức tạp.
- Đế Huyền Sát hay là Đế Thích Thiên, ngươi lựa chọn ai, ngươi muốn trở thành ai?
Chung Sơn gắt gao nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát hỏi.
Nói xong, Chung Sơn tiếp tục uống trà, lẳng lặng chờ Đế Huyền Sát.
Giờ khắc này phán đoán quá khó khăn, Đế Huyền Sát khẳng định phải suy nghĩ thật kỹ. Dù sao, đây là muốn con bài chưa lật của Đế Thích Thiên lộ ra, bất luận kẻ nào cũng không muốn nói sơ hở của mình cho người khác biết.
Đại khái qua một nén nhang, Đế Huyền Sát mới nhìn Chung Sơn.
- Ta, ngươi đấu một trận, nếu ngươi có thể thắng ta, ta cho ngươi biết làm sao phòng ta, nếu ngươi không thể thắng ta. Vậy coi như hôm nay chuyện gì cũng chưa nói!
Đế Huyền Sát rốt cục chật vật nói.
- Đấu một trận?
Chung Sơn trịnh trọng nhìn thoáng qua Đế Huyền Sát, kết quả này, Chung Sơn cũng đoán được, dù sao, đây một thân thể hai cổ ý chí, đều bình đẳng chi phối, bảo hắn tự nói với mình phương pháp đối phó hắn, trên đời này hiển nhiên không có chuyện tốt như vậy. Kết quả này, cũng là một loại tốt nhất Chung Sơn đoán được.
- Được!
Chung Sơn ứng tiếng nói.
Đế Huyền Sát thở phào một hơi, đồng thời trên mặt cũng trở nên cực kỳ phức tạp, hiển nhiên nội tâm còn đang mâu thuẫn, nhưng Đế Huyền Sát và Đế Thích Thiên đều là người nói được thì làm được, nếu đạt thành hiệp nghị, cũng không sửa lại.
- Ta muốn đấu, kỳ thật đúng là nửa mặt kia của Đế Thích Thiên, ta, ngươi so đấu thần thông thế nào? Một trận định thắng bại!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Được!
Đế Huyền Sát cười lạnh nói.
Thần thông? Thần thông của Đế Thích Thiên từ lúc mấy ngàn vạn năm trước, đã ma luyện tới tầng thứ cao nhất rồi.