Thế mà trước mắt này hoàn toàn lật nhào nhận biết của Lý Tư: 19 trảo? Một Đế triều mới tấn chức, như thế nào có thể hình thành Kim Long số mệnh 19 trảo?
Trong mắt Lý Tư vô cùng kinh ngạc, hai mắt lấp lóe một hồi, cưỡng chế rung động vô tận trong lòng.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình.
Chung Sơn tay cầm Phương Thiên Ngọc Tỉ, trên Phương Thiên Ngọc Tỉ, một hạt châu màu đỏ trấn áp chín con rồng kia, giờ phút này đang tản ra ánh sáng đỏ mờ nhạt, ánh sáng đỏ phi thường kỳ lạ, lúc thì có màu đỏ tươi, lúc thì có màu đỏ sậm, trong màu đỏ tươi chứa đựng sinh cơ bừng bừng; còn trong màu đỏ sậm ẩn chứa tử khí nặng nề.
Hạt châu màu đỏ mơ hồ như có một mối liên hệ nào đó với Kim Long 19 trảo, mà bản thân Chung Sơn, bởi vì cầm trong tay Phương Thiên Ngọc Tỉ dường như một bộ phận tâm thần cũng dung nhập trong Kim Long 19 trảo.
Kim Long 19 trảo tới lui tuần tra trên bầu trời, dường như mang theo thần niệm của Chung Sơn, bay lượn trên chín tầng trời, một loại khoan khoái bá đạo từ thần niệm Chung Sơn bùng phát ra, tiếp đó Kim Long số mệnh 19 trảo cũng phóng ra ức vạn ánh sáng vàng chiếu khắp thiên hạ.
“Grào...”
Thời điểm Chung Sơn thư sướng, Kim Long số mệnh 19 trảo lại lần nữa ngửa lên trời ngâm một tràng dài, chấn động thiên hạ. Trên bầu trời vì một tiếng ngâm dài này, xuất hiện vô số ráng mây bảy màu rực rỡ, vô cùng chói mắt.
Sừng rồng dữ tợn lại bắn ra ức vạn tia chớp thẳng hướng lên trời, mượn sừng rồng tiếp dẫn thiên cơ.
Khí thế vô cùng to lớn hạ xuống.
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
... Bốn phương Lăng Tiêu Thiên Đình truyền đến tiếng chúc mừng.
Kim Long số mệnh 19 trảo hạ xuống, chậm rãi quay quanh. Kim Long thật sự quá khổng lồ, chỉ vừa hiển lộ ra thân thể đã dài tới 19 vạn trượng, Kim Long quay quanh hạ xuống lại hình thành một ngọn núi hình rồng vô cùng khổng lồ.
Kim Long số mệnh ban đầu sinh ra “thân xác” kia, vô số số mệnh lại lần nữa vãi xuống, tung ra khắp bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình, giống như mây mù lượn lờ làm nổi bật cho Kim Long số mệnh khổng lồ.
Sừng rồng hướng lên trời, số mệnh bất phàm.
Nguyên vốn hết thảy đến tận đây hẳn là đã xong, nhưng đúng lúc này, ở trên không trung Lăng Tiêu Thiên Đình, không ngờ lại quỷ dị tăng thêm số mệnh, tầng tầng số mệnh bỗng dưng tăng lên, số mệnh trên Lăng Tiêu Thiên Đình càng ngày càng nhiều.
Phía dưới xa xa, Lý Tư lại lần nữa trợn to mắt.
- Cái này... Số mệnh này ở đâu ra?
Lý Tư lộ ra ánh mắt cực kỳ khó tin.
Đồng thời trong lúc đó, ở âm phủ, khu vùng cấm, Đại Tranh Hoàng triều!
Trước Bất Tử Điện của Đại Tranh Hoàng triều, cũng giống như dương gian, dựng lên một tòa đài cao: Bá quan đang quỳ lạy.
Một ngày này là ngày Đại Tranh Hoàng triều ở âm phủ thăng cấp, mọi người đều đứng cung kính.
Chung Sơn đứng trên đài cao, nhìn số mệnh đầy trời, vô cùng vô tận số mệnh cũng không phải tăng nhiều như vận triều khác thăng cấp, mà bỗng nhiên giảm bớt một cách quỷ dị, càng giảm càng ít, càng ngày càng ít.
Bá quan văn võ lại trong lòng tràn ngập cảm giác khó chịu, đây là triều tấn chức, hay là triều thối chức?
Đây là thăng cấp Đế triều, hay là lui về Vương triều?
Đương nhiên, mặc dù có vô cùng nghi hoặc, nhưng không người nào dám hỏi.
Ảnh thân Chung Sơn nhìn số mệnh chậm rãi giảm bớt, trong mắt hiện lên ý vừa lòng.
Số mệnh vận triều của Chung Sơn dường như khác biệt với Đế triều bình thường, Đế triều bình thường là thông qua một quả Thiên triều ngự tỉ thăng cấp, mà Chung Sơn lại là dùng ngự tỉ của mình. Hoặc là nói, số mệnh của các Đế triều khác còn lệ thuộc thiên địa, là thiên địa ban cho, mà số mệnh của Chung Sơn, lại toàn bộ hoàn toàn thuộc về chính mình, đánh thật sâu lên lạc ấn của Chung Sơn. Đây là điều kỳ diệu của Chúc Thiên Đình.
Đại Tranh ở hai giới âm dương, kỳ thật chỉ là một vận triều, vẻn vẹn chỉ là một người mà thôi, cho nên không tồn tại hai lần thăng cấp. Hơn nữa đây hoàn toàn là số mệnh thuộc về Chung Sơn, đương nhiên nguyên nhân vì Chung Sơn có thể phân tán ở hai nơi.
Hiện tại chính là đuổi những số mệnh này về dương gian, ở dưới trấn áp của Kim Long số mệnh, định ra một phần danh ngạch Đế triều, thuận tiện mượn long khí của Kim Long số mệnh, ở âm phủ lần nữa tạo thành phân thân của Kim Long số mệnh.
Số mệnh càng ngày càng ít, càng ngày càng ít, cuối cùng, ở thời điểm trái tim của bá quan văn võ co thắt lại, không ngờ toàn bộ hết sạch? Bá quan văn võ kinh ngạc dị thường.
“Phù...”
Dường như “hết cơn bĩ cực tới hồi thái lai”, vô số số mệnh sau khi biến mất, lại quỷ dị xuất hiện, càng ngày càng nhiều... càng ngày càng nhiều, chậm rãi hình thành một số mệnh hình cầu to lớn.
“Grào...”
Sau một tiếng long ngâm, sinh thành ra một Kim Long số mệnh giống nhau như đúc ở dương gian, tiếng ngâm chấn động khắp thiên hạ âm phủ.
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
... Thời điểm tiếng hô vạn tuế vang dội, Kim Long số mệnh chậm rãi xoay quanh, hình thành như một ngọn núi hình rồng khổng lồ trên vùng trời Xương Kinh.
Ở dương gian, phía dưới Lăng Tiêu Thiên Đình.
Ánh mắt Lý Tư đã dựng thẳng rồi! Vô số số mệnh quỷ dị xuất hiện còn chưa tính, chỉ trong chốc lát lại biến mất một cách quỷ dị? Vận triều của Chung Sơn này không lớn nhưng thật quỷ dị.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình, Chung Sơn vẫn đứng trên đài cao, từ đó vẫn chưa chấm dứt.
Chung Sơn nhìn vô tận số mệnh ổn định trên bầu trời chiếu xuống, bỗng nhiên cao giọng nói:
- Quốc giáo Đại Minh! Dâng lên vô lượng công đức...
Theo Chung Sơn cao giọng quát, rất nhiều người vây xem đều nghe như đang mơ.
Vô lượng công đức dâng lên? Đùa chuyện gì đây? Ngươi không phải vận triều sao? Không phải thu thập số mệnh sao? Như thế nào bỗng nhiên lại có công đức? Công đức đó chính là tông môn, Thánh địa tích góp từng tí một, ngươi là một Đế triều có công đức làm gì?
Ở tổng đàn Đại Minh Giáo, nơi tọa lạc Đại Minh Tự. Trước kia khi Nê Bồ Tát định phong thuỷ, cố ý lưu lại một chỗ thạch đàn, giờ phút này lại bỗng nhiều thêm một tòa tháp chín tầng cực lớn, là Tê Linh Tháp.
Tê Linh Tháp đột nhiên bùng phát ánh sáng vàng, vô cùng vô tận ánh sáng vàng xông lên tận trời, chiếu rọi ánh vàng trên bầu trời trước đó càng thêm rực rỡ chói mắt. Đột nhiên, từ trong Tê Linh Tháp dâng lên vô lượng công đức.
Công đức cũng có màu vàng, màu sắc gần với số mệnh, nhưng không giống nhau.
Số mệnh màu vàng óng, mang theo quý khí tỏa sáng, một loại khí thế hoàng bá, phóng khắp thiên hạ; mà màu vàng óng của công đức, lại mang theo cảm giác rất nồng đậm, một loại cảm giác trở lại nguyên trạng.
Khác nhau như khác biệt giữa hoàng bào của Hoàng đế và tăng bào của nhà sư. Tuy rằng đều là màu vàng, nhưng chỉ cần người sáng suốt liếc mắt một cái có thể nhìn ra thứ nào là hoàng bào thứ nào là tăng bào.
Vô tận công đức từ Tê Linh Tháp dâng lên, những công đức này có một phần lớn là từ Cực Lạc Tịnh Thổ đoạt lại, còn có rất nhiều là đã có trước đây. Những công đức này trải qua Tê Linh Tháp luyện hóa trở nên rất tinh thuần.
Vô lượng công đức, công đức khổng lồ này tuyệt không kém thua so với số lượng số mệnh.
Số mệnh ở trên, công đức ở dưới, ở khoảng cách giữa xa nhau mười trượng, hình thành hai tầng thiên cảnh bằng phẳng.
Kim Long số mệnh 19 trảo khổng lồ, dường như có điều bất mãn, nó lắc lư thân mình, mắt rồng trợn trừng chấn ra khí thế hàng vạn hàng ngàn, trong mắt Chung Sơn chợt híp lại phát ra một ý chí cường đại bức thẳng tới Kim Long số mệnh. Kim Long số mệnh cảm nhận được Chung Sơn bất mãn, chỉ có thể ngượng ngùng không hề để ý tới, tiếp tục quay vòng.
Vô số người vây xem đều kinh ngạc ngây người, đây là chuyện đùa gì vậy? Hai tầng? Như vậy thật chẳng ra làm sao cả?
Trừ cha con Chung Sơn, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, Đại Tranh đây là muốn làm gì?
Đương nhiên, đưa công đức này xuống âm phủ, hiện giờ Chung Sơn còn không có năng lực đó, để sau này tính.
Ở ngoài xa, Lý Tư nhăn mày thành chữ “Xuyên” (川), híp mắt lẩm bẩm:
- Số mệnh? Công đức? Chung Sơn hắn cũng phát hiện ư? Vạn Cổ Thánh Thai? Nhất định chính là một lần đó! Chung Sơn này quả thực không phải một nhân vật đơn giản!
Trước Trường Sinh Điện, trên đài cao.
Chung Sơn khẽ nhắm mắt cảm thụ một Đại Tranh của chính mình, vô số số mệnh buông xuống thân thể mình, thậm chí Chung Sơn còn cảm nhận được rất nhiều công đức thêm vào thân. Chẳng qua là, hai loại này thêm thành hình như có mâu thuẫn lẫn nhau, làm hao tổn lẫn nhau.
Hiện tại cảm giác này phi thường kỳ quái: trước khi công đức thêm thân, Chung Sơn cảm thấy tốc độ tu luyện của mình hẳn là đạt tới gấp 40 lần.
Nên biết rằng, thân thể trung vị là tốc độ tu luyện gấp 10 lần, thân thể thượng vị là tốc độ tu luyện gấp 100 lần. Chung Sơn biết rõ nguyên nhân gấp 40 lần của mình, chủ yếu nơi phát sinh chính là Hồng Châu Tử trên Phương Thiên Ngọc Tỉ, vật đó dường như có uy lực rất to lớn.
Nhưng khi công đức thêm thân, lại giảm bớt gấp 40 lần ban đầu xuống còn gấp 30 lần. Công đức, số mệnh triệt tiêu lẫn nhau làm Chung Sơn trở thành vật hi sinh. Tuy nhiên, Chung Sơn cũng không hối hận.
So với ý tưởng sáng tạo của mình, gấp 10 lần này đâu có tính là gì? Hơn nữa, Chung Sơn còn có Bát Cực Thiên Vĩ, muốn thời gian ngắn tăng lên tu vi, thật sự không phải chuyện Chung Sơn phải đau đầu.
Khẽ mở ra hai mắt, Chung Sơn hít sâu một hơi.
- Thiên địa nghiệp vị, trung vị, Đại Tranh Đế triều! Khởi đầu...
Đại Tranh Đế triều! Khởi đầu!
Giờ khắc này, Chung Sơn tuyên cáo với thiên hạ, Đại Tranh Đế triều rốt cục thành lập, rốt cục sừng sững ở đất Thần Châu! Bá nghiệp Đế triều, một vùng trời đất hoàn toàn định yên. Chung Sơn thành tựu đế nghiệp, từ nay về sau xưng là Chung Sơn Đại đế.
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
- Bệ hạ vạn tuế... vạn tuế... vạn vạn tuế...
... Bất kể là âm phủ hay là dương gian, Đại Tranh Đế triều thành công xác lập cùng một lúc. Chung Sơn thành tựu đế nghiệp tuyệt thế.
Một Đại đế đầu tiên của cả hai giới âm dương; một Đại đế đầu tiên có số mệnh và công đức cùng xếp ngang ở một triều; một Đại đế đầu tiên Kim Long số mệnh 19 trảo... Rất nhiều thứ đầu tiên, muôn đời chưa từng có: Trong Đại đế là Đệ Nhất Đế muôn đời!
- - - - - oOo- - - - -