Công đức vô ảnh vô hình, mặc dù sau khi ngưng hình, thì con người cũng không có khả năng đụng vào, mặc dù Cực Lạc niết bàn tứ tôn phật đà cũng cHỉ hiểu được tụ công đức mà không hiểu được lược công đức, nhưng tòa bảo tháp chín tầng này lại thay đổi nhận thức của người khác, nghịch Thiên tranh giành nổi lên vô lượng công đức. đây rốt cục là thứ gì vậy?
Phía xa phụ tử Chung Sơn đã trừng mắt, không thể tin được cản tượng này, đây cHỉ là một phần thể của tê linh bảo tháp mà thôi, cũng không phải bản thể, bản thể đang ở trong cơ thể của Chung Thiên Tê linh tháp, lấy phân thể vì cốt, Bồ Tát vì nhục, không ngờ giống như năng lực biến thái này.
Không cHỉ Chung Sơn, hiện tại bên trong Cực Lạc niết bàn, hầu như tất cả mọi người đều nhìn cái tòa tháp đang rung trời kia. Đáy tháp như cơn lốc xoáy, điên cuồng hút đầy trời công đức và cả bên dưới công đức bị hút đều xoay tròn lên, dài giống như hấp thủy, hút ra công đức vô lượng Cực Lạc niết bàn.
Thiên lôi cuồn cuộn, mây đen dầy đặc, toàn bộ bên trong Cực Lạc niết bàn bỗng nhiên sinh ra những lượng biến đổi lớn giống nhau, bởi vì công đức bị cưỡng ép đoạt lấy, giống như làm cho thế giới phải sụp đổ.
Hấp!hấp!hấp! Cảm nhận được trong cơ thể tê linh tháp nội công đức gia tăng, Chung Thiên xiết chặt nắm tay, ánh mắt giận dữ.
- Sư tổ, đệ tử nhất định không làm cho người thất vọng.
Chung Thiên âm thầm thề trong lòng.
Cuối cùng, ở cưc Lạc niết bàn công đức bị tê linh tháp điên cuồng rút đi một nửa, phía dưới quang cầu từ các cường nhân hiện ra. Trước hết là Quy Nguyên phật
- Tại sao có thể như vậy? Vì sao lại như vậy? Công đức sao lại giảm bớt được?
Quy Nguyên phật kinh hãi kêu lên.
Ngoài ra Tam tôm phật đà cũng kinh hãi hiện lên, công đức trên người mình cũng điên cuồng giảm bớt. Công đức của Cực Lạc niết bàn cũng điên cuồng mất đi.
Nhưng tam đại thánh thượng sao có thể khiến chúng phật thôi không tìm hiểu nữa? Thánh đô lại va chạm với phật đàn, một lực rất lớn cũng không được thả lỏng, mỗi lần va chạm dù bên trong là đế cự cảnh cường nhân, sắc mặt trắng bệch, cái lần va chạm này đến Thiên cực cảnh cũng không thể chịu đựng lâu được.
-Kim Thiền, ngươi rốt cuộc sao lại thế này?
Hoan Hỉ phật thất kinh kêu lên.
Công đức đang giảm xuống, nếu đến một mức độ nhất định, phật đàn thánh địa kia sẽ không còn có được Thiên uy, khi đó, Diễn sinh giới không còn chút ý nghĩa nào nữa, Cực Lạc niết bàn nhất định sẽ bại.
Bởi vì lực va chạm rất mạnh sinh ra loạn lưu, khiến cho thần thức
Không thể dùng được, nhưng đối với tiên cực cảnh cường mà nói, xem ra thiên địa ảo diệu pháp thuật rất nhiều, tự khắc sẽ có biện pháp. Chỉ thấy Kim Thiền phật đà vung tay lên trời, ở trên Kim Thiên phật đà, lập tức xuất hiện một quầng sang, quầng sang hiện ra, đúng là cảnh ngoại giới. lập tức một tòa bảo tháp chín tầng thật lớn hiện ra, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn tòa bảo tháp đó. Sao lại như thế được? Đây là cái gì?
Chính là nó, nó tan rã ở Cực Lạc niết bàn vô lượng công đức của ta.
Di đà phật giận dữ hét lên.
Tan rã? Mọi người không dám đoạt lấy, bởi vì nó thật quá, cũng chưa từng nghe qua, tan rã còn có thể khiến mọi người nhận.
- Hủy nó đi
Hoan Hỉ phật kêu lên.
- Ừ! Kim Thiền phật lập tức đáp.
Nhưng, ngoại giới tam đại thánh thượng sao có thể làm cho bọn họ vừa ý, gặp tòa bảo tháp chín tầng tan rã công đức, điều này không thể tốt hơn được nữa. Va chạm lại tiếp tục.
Oành oành oành
Những chấn động mạnh, càng ngày càng mạnh, bởi vì công đức biến mất, làm cho phật đàn ngăn cản càng ngày càng khó, thậm chí ở vài nơi còn hiện ra những vết rạn nứt. Hiện tại, tam tôn phật đà chủ trì ba tòa phật đàn, chỉ có Kim Thiền phật mới có thể hành động.
Uống
Kim Thiền phật ấn mạnh tay xuống
Thình thịch
Với uy lực của cánh tay trong giây lát bị phật đàn và thánh đô va chạm vào nhau.
Công đức trước mắt càng ngày càng ít, Kim Thiền phật bất chấp những cái khác, lấy ra phật châu bảy màu mà phật tổ ban cho, thúc giục hết sức lập tức toàn thân được lưu quang bảy màu bảo hộ, bay lên ngút trời.
Oành oành oành
Sự va chạm cực kỳ mạnh có tác dụng trên người Kim Thiền phật, dù có phật châu bảy màu bảo hộ, trên người vẫn bị công kích mạnh, sắc mặt trở nên tái nhợt, tuy nhiên, vẫn lao ra va chạm mạnh mẽ, thân thể tới đây. Ra tới nháy mắt, Kim Thiền phật mở trừng hai mắt, hung hăng chụp lấy
Oành~
Một đòn của Thiên Cực cảnh cực kỳ lợi hại, đòn đó giống như hủy Thiên diệt địa, trên không xuất hiện rất nhiều vết nhăn, trong không gian vết rạn như ẩn như hiện.
Phỏng chế Tê Linh tháp, cả bên trong Minh Đài bồ tát, rốt cục ở cái đòn thế này bị vỡ nát ầm ầm.
Chết rồi, Minh Đài bồ tát đã hi sinh vì nghĩa, vì Đại Minh tự tích góp bao nhiêu công đức, là cánh tay của Kim Thiền phật đà. Xa xa, Chung Thiên nắm tay ra máu, lạnh lung nhìn Kim Thiền phật đà. Mà trong giờ khắc này, tam đại thánh đô cũng bỗng nhiên dừng lại, ngừng va chạm, Lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.
Không ngờ có kẻ đến trợ giúp? Rốt cục là ai?
Phỏng chế tê linh giáp bị nổ vỡ, tứ tôn Phật đà nhìn nhau lộ rõ vẻ kinh ngạc, đây rốt cục là cái gì vậy? Đồng thời trong lòng lo lắng, còn có người sao?còn có ai? Nhìn đã biến mất hơn phân nửa công đức, chúng Phật đà đều tức giận vô cùng, công đức ư?công đức nhiều như vậy, phải mất cả vạn năm mới thu thập được công đức, rốt cuộc ai?là ai?
- Hoan Hỉ, nhìn xem ai tới?
Quy nguyên phật kêu lên.
Hoan Hỉ phật thu lại từ trên trời, sau khi phỏng chế tê linh tháp nổ nát còn lưu lại trên người minh đài bồ tát một chút mảnh vỡ nào vào tay hay không rồi chỉ lên trời, lập tức khí lưu thẳng hướng ra xa. Đây là một loại nghịch không, tìm những thứ này từ đâu tới. Lập tức, khí lưu tràn qua, thẳng hướng về Chung Sơn phía xa xa, bụi mù cuồn cuộn nổi lên. Tất cả ánh mắt của cường nhân, toàn bộ tập trung vào nơi đó, rốt cục là ai?
Vừa rồi ai đã được thả ra?
Trong mắt phật đà án mắt đầy sát khí, chúng thánh thượng trong mắt có chút ngạc nhiên.
Nhìn thấy rồi, lúc nhìn thấy dòng khí cuối cùng nhằm hướng phụ tử Chung Sơn, trong mắt mọi người đều tràn đầy sự phấn khích.
- Chung Sơn
Kim Thiền phật hai mắt trừng trừng hướng về phía xa, trong âm thanh có sự hận thù tới mức giống như muốn rút gân gặm cốt uống máu.
Lại là Chung Sơn, lại là Chung Sơn!
Trong mắt tứ tôn phật đà đều chứa đày thù hận, lại là hắn phá hoại đại sự Cực Lạc niết bàn. Hiển nhiên, tên hữu tiền khoa này, Chung Sơn, lại bị hiểu lầm, Tứ tôn phật đà trong mắt chứa đầy thù hận nhưng tam đại thánh thượng không có chút thù hận nào, thậm chí còn cảm kích nữa.
Chung Sơn chỉ cảm thấy lực hút cực kỳ mạnh mẽ, lập tức bị hút vào, giây lát biên âmts trước mắt mọi người, bỗng nhiên lại hiện ra ở chính giữa chiến trường.
Kim Thiền phật muốn giết hắn, quy nguyên, di đà, Hoan Hỉ cũng muốn giết hắn, giết cả vạn lần cũng chưa đủ hả giận, phải nhốt hồn phách của hắn vào A Tỳ địa ngục, để trọn đời không được đầu thai.
- Ngươi dám~~~~~~~~~~~~`
Cổ thần thong gầm lên giận dữ. Lập tức, tam đại thánh thượng, còn có cả vũ cửu Thiên đang chờ cường nhân nhất tề ra tay.
Chung Sơn ở trung tâm chiến trường, giũa không trung bên trong, có một vòng tròn hình quang cầu bao vây, không gian nếp uốn chấn động không ngừng, giống như xoáy nước, nhộn nhạo phi thường. Đây là Chung Sơn, người mà chúng phật đà và chúng thánh thượng đã tranh đoạt. Hai phương lực lớn, đều lôi kéo Chung Sơn. Tam đại thánh đô, đều đẩy Chung Sơn vào thái cổ thánh đô, mà tứ đại Phật đà thì kéo về phía Phật đàn.
Bên trong quang cầu, Tuy rằng Chung Sơn không tự mình cảm nhận được sự hùng mạnh của chúng Thiên cực cảnh, nhưng không thể động đậy, toàn than bị giam cầm, Chung Sơn biết, giờ đây có người bảo hộ mình, bằng không sớm đã bị các Phật đà này cho tan thành trăm mảnh.
- Chung Sơn, ngươi đã phá hủy đại sự Cực Lạc niết bàn ta, hôm nay ngươi tất phải chết
Quy nguyên phật bỗng nhiên kêu lên.
- Diệt? Ta phá hủy đại sự Cực Lạc niết bàn các ngươi? Ha ha ha, con lừa ngốc cũng biết ngậm máu phun người
- ta phá hư chuyện tốt các ngươi khi nào? Ngậm miệng bất động thiện? Nếu không phải ngươi cưỡng bức, sẽ tự mình phá vỡ sao? Có điều, ta khuyên ngươi, tốt nhất bây giờ thả ta ra, nếu không, ta cũn sẽ không biết rồi sẽ có chuyện gì xảy ra đâu
Chung Sơn lạnh lùng nói.
Chung Sơn nói xong, tất cả mọi người đều hết sức ngạc nhiên, kể cả phật đà, thánh thượng, chí tôn hay là các vị thái tử ở các Thiên hạ, chúng chi, bồ tát ai ai cũng nhìn Chung Sơn bằng ánh mắt cực kỳ không thành thật. Chung Sơn thế này, rõ ràng như miếng thịt trên miệng thớt, không thể chạy thoát đi đâu được, không ngờ còn dám nói những lời lẽ đó, cho nên chúng thần Thiên triều đều rất ngạc nhiên, nhìn Chung Sơn, nhìn bộ mặt Chung Sơn, nhìn cái vẻ quả quyết của Chung Sơn, chẳng trách nhanh chóng trở thành công tước, thậm chí, tứ tôn Phật đà, suýt nữa bị hắn lừa
- Chết đến nơi rồi mà ngươi vẫn còn cãi ngang sao?
Hoan Hỉ Phật lạnh lùng nói.
Thực ra, chỉ cần chúng phật l mạng bị thương 1 lần, được ăn cả ngã về không, giết hại Chung Sơn, bị thánh thượng hoặc chí tôn đánh một trận là có thể hoàn toàn yên tâm đã giết Chung Sơn, nhưng có ai tự nguyện bị đánh lén một trận đâu
- Nói như vậy ngươi muốn ép ta?
Chung Sơn lạnh giọng nói.
Nghe được lời nói của Chung Sơn, nếu không bị hắn làm trò cười nếu không tưởng rằng hắn điên. Giờ không thể động đậy được, ngươi còn có thể làm gì?Cho dù thả tay chân ngươi ra, cũng không thoát khỏi Phật đà được.
Tam đại thánh thượng đều không ngắt lời, bởi vì Chung Sơn là người của đại la Thiên hướng, cổ Thần Thông không ngắt lời, người khác cũng không tiện ngắt lời, Cổ thần thong biết rõ cách đối nhân xử thế của Chung Sơn, biết Chung Sơn sẽ không lấy tính mạng mình để đùa giỡn, nhìn một các quái dị.
- Ha ha ha ha, ta ép ngươi ư?sao lại như thế? Ngươi giống như con kiến, đã phá hoại đại sự Niết bàn nhiều lần, hiện tại, là lúc ngươi phải chết.
Hoan Hỉ Phật vẻ mặt có chút giấu diếm.
Chung Sơn lạnh lùng cười nói
- Thiên làm bậy do khả tồn, tự làm bậy không thể sống. nệ Bồ Tát, ngươi chẳng lẽ vẫn muốn coi ta là kẻ thù sao?.
Chung Sơn ánh mắt hướng thẳng vào Nệ bồ tát đứng ở đỉnh chính giữa ngọn núi.
Truyện vẫn tiếp tục, muốn biết sự thể ra sao, mời đón xem. ủng hộ tác giả, mời bạn hãy đọc.
!